Đường Mộc Nguyệt khẽ gật đầu.
"Vậy hay là..."
"Tỷ tỷ, để muội đi."
Đường Tuế bỗng nhiên mở miệng.
Lời của Đường Mộc Nguyệt trực tiếp bị Đường Tuế cắt ngang.
"Muội..."
Đường Mộc Nguyệt nhìn muội muội bên cạnh, hơi chần chờ, mặc dù lúc nhỏ bên cạnh muội muội luôn có danh trù chỉ dạy, nhưng từ sau khi nàng về nhà đã không còn vào phòng bếp nữa.
Nàng ta còn tưởng tiểu muội không thích phương diện trù nghệ này.
"Tỷ tỷ, từ nhỏ muội đã được hai sư phụ dạy dỗ, học được rất nhiều. Hiện giờ, trong nhà đúng lúc cần dùng người, cứ để muội làm đi!"
Đường Tuế cầm lấy cổ tay Đường Mộc Nguyệt.
Thật ra không cần nhìn Đường Tuế cũng có thể suy đoán ra mưu kế của Kỷ Vạn Tinh, hắn ta chẳng qua là quyền tham gia lần này, sau đó lợi dụng lúc tỷ tỷ nhà nàng điều dưỡng thân thể, đoạt quyền chưởng gia.
Nàng sẽ không để hắn ta đạt được mong muốn.
Huống chi còn có chuyện càng quan trọng hơn.
Lệ Vương Chu Triệt là người nàng phải thanh trừ giá trị hắc hóa, nếu nàng không thể tiếp cận Chu Triệt thì sao có thể thanh trừ giá trị hắc hóa của hắn được.
"Tuế Tuế, không phải tỷ phu khinh thường muội, chỉ là trong hai năm gần đây, ta căn bản không thấy muội vào phòng bếp, loại việc này không thể xằng bậy, huống hồ là nấu ăn trước mặt Lệ Vương.”
Kỷ Vạn Tinh cau mày, lên tiếng khuyên giải.
Đường Mộc Nguyệt cũng muốn tin tiểu muội mình, nhưng những chuyện như thế này quả thật không phải là chuyện nhỏ.
Nếu khiến Lệ Vương giận dữ, chẳng phải Đường gia họ đều xong đời.
"Tuế Tuế, cái này..."
"Tỷ tỷ, muội biêt, muội không ra tay thì tỷ khó mà tin tưởng, hay là như vầy đi, tối nay muội với tỷ phu cùng nấu một món cho tỷ ăn, tỷ cảm thấy cái nào ngon hơn thì người đó đi, thế nào?"
Đường Tuế nói.
Đường Mộc Nguyệt nghĩ một lúc, cũng gật đầu: "Được rồi, nhưng nếu đến lúc đó mà tỷ không chọn muội, muội không được giận dỗi đâu đấy?"
Nếu qua loa từ chối Tuế Tuế, nàng chắc chắn sẽ khó chịu buồn rầu, tỷ thí một trận, nàng thua cũng tâm phục khẩu phục.
Đường Tuế gật đầu, lại chợt nhìn về phía Kỷ Vạn Tinh.
"Tỷ phu, ngươi dám không?"
Kỷ Vạn Tinh thầm cười mỉa.
Trước khi hắn ta xuyên tới đây dù gì cũng là đầu bếp năm sao, không giống như đám cổ nhân phiến diện này.
Còn hỏi dám hay không, đúng là nực cười.
"Đương nhiên là dám."
Ở trước mặt Đường Mộc Nguyệt, Kỷ Vạn Tinh vẫn thu liễm vài phần.
"Vậy tối nay lúc tỷ thí, chúng ta đều không được nói đồ ăn do ai làm, đến lúc đó, tỷ tỷ đánh giá đồ ăn là được."
Đường Tuế lại nghĩ.
Đường Mộc Nguyệt vừa nghe lời này, buồn cười: "Tiểu nha đầu này, còn nghĩ tỷ sẽ lừa muội à!"
Nói xong còn liếc Đường Tuế một cái.
"Cái đó thì không, nhưng ngộ nhỡ tỷ tin tưởng tỷ phu hơn thì sao."
"Tỷ tỷ, muội với tỷ phu ra ngoài chuẩn bị đồ ăn đây, tỷ tỷ nghỉ ngơi cẩn thận đi!"
Đường Mộc Nguyệt nghe nàng nói thế, cũng cảm thấy mình hơi mỏi mệt.
Nàng ta day day ấn đường, khẽ gật đầu.
"Đúng là hơi mệt, các ngươi ra ngoài đi!"
Kỷ Vạn Tinh vốn muốn ở lại, tạo ấn tượng tốt trước mặt Đường Mộc Nguyệt.
Nhưng Đường Tuế cứ đứng chờ bên cạnh, hắn ta cũng chỉ đành cười khan: "Vậy Nguyệt Nhi, nàng nghỉ ngơi cho tốt nhé!"
"Được rồi, tỷ phu, chúng ta ra ngoài thôi!"
Đường Tuế lại giục một tiếng, lúc này hai người mới lần lượt ra ngoài.
Chỉ là sau khi ra khỏi cửa viện, Kỷ Vạn Tinh lại từ chối vì có việc cần ra ngoài một chuyến.