Chính bởi vì đứa bé trong bụng nên Kỷ Vạn Tinh mới đối xử tốt hết mực với nàng ta.
Nếu… Bây giờ bị đại phu khám ra nàng ta có thai.
Nàng ta vẫn còn là khuê nữ, không thể mất mặt như thế được.
Không được, không thể được.
“Không cần.”
Triệu Song Song suy yếu mở to mắt, giả bộ như bây giờ mới thấy rõ mình đang bị Kỷ Vạn Tinh ôm, kinh sợ, vội vàng tránh khỏi lồng ngực Kỷ Vạn Tinh.
"Tỷ phu, huynh buông ta ra."
Nói xong, Triệu Song Song loạng choạng đứng sang bên cạnh, hai mắt đỏ hoe, đáng thương nhìn mọi người.
"Vừa rồi ta hơi khó chịu nên sơ ý ngất đi, bị gió lạnh thổi một lúc lại tỉnh táo."
Không ít phu phân tiểu thư xung quanh nhìn nhau, ai mà chẳng quen thuộc thủ đoạn này của Triệu Song Song.
Chỉ là, ngẫm lại cũng là do đại tiểu thư Đường Mộc Nguyệt này vô dụng, để cho một gã ở rể nho nhỏ đè đầu cưỡi cổ.
"Các ngươi đưa tiểu thư đi thay quần áo trước đi."
Đôi mắt phượng tuyệt đẹp của Đường Mộc Nguyệt không ngừng lướt qua đám người Triệu Song Song.
Lòng nàng ta cũng có phỏng đoán, những thứ trước mắt này thật sự khiến người ta cảm thấy kỳ quái.
Nàng ta híp mắt, hơi siết chặt tay.
"Vâng ạ."
Lập tức có tiểu nha hoàn dìu Đường Tuế đi.
"Ta cũng đi đổi xiêm y."
Hắn ta hơi mím môi, rời đi.
Triệu Song Song cũng được nha hoàn nâng đi.
Vậy là trò khôi hài vừa rồi cứ thế mà qua.
Mặc dù Đường Mộc Nguyệt vẫn ở lại hàn huyên với chúng quý phụ, nhưng trong lòng lại cực kỳ nghi ngờ.
Vì sao hai người đều ngã xuống nước, người trước tiên Kỷ Vạn Tinh cứu lại là Triệu Song Song.
Sau đó chuyện còn chưa rõ ràng mà hắn đã cảm thấy Tuế Tuế có vấn đề.
Hoàn toàn không cho Tuế Tuế có cơ hội giải thích.
...
Đường Tuế vừa mới thay xiêm y mới, ngồi trước gương trang điểm, nha hoàn đứng đằng sau chải tóc cho nàng, muốn nói lại thôi.
Đường Tuế thấy thế, không kìm được hỏi: "Ngươi làm sao thế?"
Thúy Nhi cắn răng, vẫn không nhịn được.
"Tiểu thư, chuyện hôm nay cứ cho qua thế sao, sau này không biết Triệu Song Song sẽ bày trò gì sau lưng người nữa."
Thúy Nhi bất bình thay tiểu thư.
Ngày thường tiểu thư đối xử với Triệu Song Song quá tốt! Phàm là có thứ tốt gì đều sẽ đưa cho Triệu Song Song một ít.
Nào ngờ nàng ta lại đối đãi với tiểu thư như vậy, trước kia nàng đã khuyên tiểu thư vài câu, nhưng mà tiểu thư nghe không vào.
Hiện giờ, cũng là do thấy tiểu thư đã thông suốt hơn chút, không còn quá để ý tình cảm với Triệu Song Song.
Nàng mới dám mở miệng.
"Chuyện hôm nay, người cần rõ ràng đã rõ ràng rồi, về phần những chuyện khác ta không quan tâm."
Đường Tuế cười cười, chỉ vào cây trâm bên cạnh.
"Dùng cái này."
"Dạ."
Đường Tuế mặc bộ xiêm y mới, dưới sự nâng đỡ của Thúy Nhi, đi tới vườn mai.
"Tiểu thư, đã sai phòng bếp nấu canh gừng, lát nữa người uống một chén trước."
Dường như Thúy Nhi nghĩ tới gì đó, hưng phấn nói.
"Bây giờ người không cảm thấy có chỗ nào không thoải mái chứ?"
Thúy Nhi thấp giọng dò hỏi.
Hôm nay nhị tiểu thư phải xem mắt, nếu nhị tiểu thư không đi được chẳng phải tổn thất lớn hay sao.