Được thôi."
Lục Cảnh Ngôn nghe vậy, lập tức bỏ chiếc bánh củ cải nhân thịt trong tay xuống.
"Em cảm thấy cái bánh này rất ngon đó, anh cũng cắn một miếng đi."
"Cái này..."
"Anh ăn một miếng đi."
Đường Tuế cười hì hì.
"Thật sự ngon lắm đó."
Dưới sự thúc giục của cô, Lục Cảnh Ngôn cũng đành cắn một miếng.
Nhiệm vụ hoàn thành.
Đường Tuế vừa nghe thấy thông báo trong đầu.
Thì hài lòng ăn tiếp.
Lục Cảnh Ngôn cúi đầu xuống, ngón tay đang nắm chặt chiếc đũa hơi trắng bệch, vành tai cũng từ từ hồng lên.
Đường Tuế ăn xong, ngẩng đầu lên, trùng hợp bắt gặp vành tai đỏ rực của Lục Cảnh Ngôn.
"Lục Cảnh Ngôn, anh nóng lắm hả? Tai đỏ lên hết rồi kìa?"
"Hơi nóng."
Vẻ mặt của Lục Cảnh Ngôn hơi không được tự nhiên, tiếp tục ăn cháo.
Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Lục Cảnh Ngôn -5, tổng còn 50.
Đường Tuế nghe thấy giá trị hắc hóa giảm đi thì sáng mắt lên.
Quá tốt luôn.
Đối với cô mà nói đây là một chuyện tốt.
Nếu cô làm cho anh chút đồ ăn, có phải sẽ giảm được nhiều hơn không?
Ý tưởng này vừa nảy lên thì di động trong tay cô reo lên.
Cô nhìn tên người gọi hiển thị trên màn hình, là Văn Văn - trợ lý của cô.
Vừa mới nhận điện thoại, trong loa truyền đến giọng nói mất kiên nhẫn của Văn Văn.
"Báo cho cô một tiếng, hôm nay cô có một chương trình. Vì sao vừa nãy tôi dẫn người đến nhà cô lại không có ai trong nhà, bây giờ cần phải quay hình."
Đường Tuế liếc qua đồng hồ, giờ này mẹ Đường hay ra ngoài mua đồ ăn, tản bộ.
"Gần đây tôi không ở bên đó."
Đường Tuế nhìn xung quanh, chỗ này dường như cũng không thích hợp cho người ta quay chụp.
Cô nhíu mày, đang suy nghĩ xem phải từ chối thế nào.
Lại thấy Lục Cảnh Ngôn đưa điện thoại anh đến trước mặt cô, bên trên viết là bảo bọn họ đến đây quay.
Đường Tuế do dự một lát rồi nói địa chỉ cho họ.
Sau khi cúp điện thoại, Đường Tuế nhìn Lục Cảnh Ngôn.
"Có thể ảnh hưởng đến anh đấy."
"Không sao, anh có rất nhiều nhà, chỗ này không ai biết cả."
"Cho dù bị phát hiện, chúng ta công bố tin tức kết hôn là được."
Lục Cảnh Ngôn không thèm để ý.
Trong lòng dường như còn có loại cảm giác, ước gì sẽ bị phát hiện, để mọi người ai cũng biết.
"Vậy không được đâu."
Đường Tuế lắc đầu.
"Trước kia em bị bôi đen nhiều như vậy... Cho dù thật hay giả thì cũng không tốt cho anh."
Lục Cảnh Ngôn ngước mắt lên, thản nhiên nói một câu.
"Anh không phải lưu lượng, không sao cả."
Vẻ mặt anh vô cùng nghiêm túc.
Nhất thời Đường Tuế không biết nên nói gì cho phải.
Đành phải gật đầu.
"Bọn họ sắp tới rồi, anh vào thư phòng trước đi"
Đường Tuế cũng không có ý định dọn dẹp đồ đạc bên ngoài, cùng lắm thì nói đây là nhà bạn trai mình.
Dù sao thì cô cũng không hot, những chuyện này cũng không gây chú ý gì.
Truyện đề cử: Đội Trưởng! Xin Dừng Tay!
"Được."
Lục Cảnh Ngôn gật đầu.
Anh thu dọn qua mặt bàn rồi đi thẳng vào thư phòng.
Đường Tuế đợi ở ngoài một lát thì có người đến gõ cửa.
Cô ra mở cửa, mời họ tiến vào.
Lục Cảnh Ngôn khá thích sạch sẽ, nhân viên công tác cũng rất chuyên nghiệp, đều bỏ dép rồi đi chân trần vào.
Văn Văn đi sau cùng, vừa định đi vào thì bị Đường Tuế ngăn lại.