Đường Mạch nhìn chằm chằm Bạch Cẩm Niên: "Sao anh không ăn?"
Bạch Cẩm Niên vừa mở miệng liền bị Trình Nhiên không biết từ nơi nào xong tới dùng tay che miệng Bạch Cẩm Niên, Ôn Lễ từ sau lưng Đường Mạch lướt qua, cầm lấy hộp cơm rồi nói: "Mạch Mạch, hộp cơm này là hàng giả, dùng để đựng thức ăn sẽ bị trúng độc."
"Vậy sao?" Đường Mạch rũ mắt, hàng mi dài nhẹ run, sợ hãi hỏi.
"Đúng vậy." Ôn Lễ trầm ổn trả lời, làm lơ sắc mặt đen như đáy nồi của Bạch Cẩm Niên. Dù Đường Mạch làm thức ăn dở thế nào thì người đầu tiên ăn phải là anh!
Hệ thống: "..." Can đảm lắm, dũng sĩ!
Đường Mạch âm thầm trợn mắt, bộ xem cậu không có mắt sao? Hộp cơm dẫn đến trúng độc, cậu làm cơm khó ăn vậy sao? "Vậy để lần sau dùng hợp cơm khác."
Lớp trưởng đi ngang nhìn thấy cảnh này thì trộm nhắn vào vào group.
"Yooo~ Họ thật hoà thuận khụ khụ khụ... Tình cảm thật tốt khụ khụ..." Lớp trưởng viết vài lần nhưng vẫn cảm thấy chỗ nào đó sai sai.
Mấy ngày hôm sau, Đường Mạch vì để nấu ăn tốt hơn thì luôn luyện tập, thành phẩm tất cả vào bụng của Ôn Lễ và Trình Nhiên. Hai người càng ăn càng gầy.
Đường Mạch bụm mặt, không phải cậu cố ý, cậu thật sự không có năng khiếu nấu ăn, rốt cuộc vẫn đổi thành là đi mua bữa sáng cho Bạch Cẩm Niên. Nhìn Đường Mạch mỗi ngày đều cố gắng học nấu ăn, Trình Nhiên cùng Ôn Lễ ngày càng bực bội. Họ nghĩ Đường Mạch sẽ bỏ cuộc nhưng hiện tại thì khác, lần này cậu biểu hiện ra rất quyết tâm.
Hôm nay Đường Mạch vào lớp thì mọi người đang bàn tán vui vẻ với nhau. Thấy Đường bước vào, lớp trưởng cũng tiến lên nói chuyện với cậu, lớp đang chọn địa điểm đi chơi sau khi thi đại học.
"Chúng ta học hành vất vả, phải có thêm động lực để cổ vũ chứ."
"Giáo bá, cậu muốn đi đâu? Leo núi? Biển?"
"Hì hì... Lớp đã chọn đi suối nước nóng, dù cậu chọn cái nào thì cũng phải theo số đông nha." Các bạn học cười nói vui vẻ, trên mặt đều là nụ cười rạng rỡ, đầy sức sống thanh xuân.
Đường Mạch rũ mắt, cậu biết họ sẽ không thể thi đại học, không thể ăn liên hoan cũng không thể đi suối nước nóng, vì 6 ngày nữa là tận thế, địa ngục sắp đến rồi.
Đường Mạch ngẩng đầu lên, như không có việc gì cười nói: "Không cần đợi đến thi đại học! Cuối tuần này chúng ta có thể đi!"
Đường Mạch lấy điện thoại ra cho họ xem: "Xem này, đây là khu suối nước nóng mới được xây dựng, chưa chính thức khai trương, quan trọng nơi đây là của nhà tôi, cuối tuần này chúng ta có thể lập tức đi chơi."
Cả lớp hào hứng tụ lại xem, lớp trưởng cũng rất muốn đi nhưng vẫn tiếc nuối nói: "Chúng ta đi như vậy thì sẽ ảnh hưởng thời gian học." Lớp 12, họ hận không thể 24 giờ đều đọc sách, bỏ mất một ngày đối với họ vẫn là khá khó khăn.
"Yên tâm, mọi người chỉ cần đi thôi, mọi vật dụng và chi phí đều bao ở trên người tôi. Anh hai đã có ý định chờ đến khi chúng ta thi đại học xong, liền đem nơi này cho chúng ta chơi, lớp mình sẽ là nhóm người đầu tiên bước vào. Hiện giờ chỉ là đi chơi sớm hơn thôi."
Đường Mạch trợn mắt nói dối, anh hai không có ý định này nhưng nếu cậu muốn thì anh ấy sẽ đồng ý. Anh hai chiều chuộng em trai vô cùng nên mới có chuyện vì pháo hôi trở thành boss cuối, đối đầu với nam chính.
Khai trương sớm thu lợi sớm, gom tiền mua lương thực, mạt thế cũng gần lắm rồi.
Có bạn học rất muốn đi nhưng vẫn cố gắng lần cuối: "Chúng ta cần chăm chỉ học hành."
"Chúng ta chỉ đi một ngày thôi, lúc này chỉ mới nửa tháng đầu của năm học, không sao!" Lớp phó vung tay lên nói.
"Đúng đúng đúng, học tập và nghỉ ngơi phải hợp lý."
"Địa điểm cách chúng ta không xa, đi xe chỉ gần hai tiếng, có thể đi về ngay trong ngày!"
"Yes yes yes! Chúng ta là Top 20, nghỉ một ngày là chuyện nhỏ!"
Mọi người đều muốn đi, bạn học kia lập tức phản chiến, ô ô ô muốn đi chơi.
Sau giờ học, lớp trưởng đem chuyện này nói cho giáo viên chủ nhiệm. Có sự đồng ý của cô, thì các phụ huynh sẽ dễ dàng thuyết phục hơn.
Cô giáo lập tức gật đầu, cô biết học sinh lớp mình chăm chỉ rất nhiều. Từ khi có Đường Mạch vào, thì Top 20 luôn không thay đổi, cô cũng muốn cho họ nghỉ ngơi một ngày, sau khi nghỉ ngơi thì cố gắng hết mình vì tương lai.
Có sự giúp đỡ của cô giáo và nhiều hứa hẹn của con, các bậc phụ huynh cũng cho phép, vừa thư giãn vừa được đi chơi miễn phí, rất hấp dẫn.
Đường Mạch lại rũ bạn ở Top 21, Bạch Cẩm Niên chiếm đệ nhất nên cậu bạn bị chuyển ra khỏi lớp kia. Lúc trước cậu ấy là người thường xuyên nói chuyện với Đường Mạch, cũng là người duy nhất không sợ Ôn Lễ và Trình Nhiên. Các bạn học đều cười trêu cậu ta EQ là số âm.
Buổi trưa Đường Mạch đi đến nhà ăn thì nhận được vô số ánh mắt đầy ai oán, khiến Đường Mạch rùng mình. Trong diễn đàn trường lại ồn ào khóc lóc.
"Ô ô ô, lớp chọn quá hạnh phúc, ô ô ô... Mị cũng muốn đi tắm suối nước nóng cùng giáo bá, muốn nhìn giáo bá mỹ nhân ngâm nước nóng (máu mũi phun trào)."
"Lầu trên tư tưởng không thuần! Nhưng tôi cũng muốn..."
"Cuộc đời thiếu tôi một viên kẹo đường (Đường Mạch)."
"Tỉnh táo lại! Cho dù giáo bá cho vé để chúng ta đi, thì phụ huynh và giáo viên cũng không cho phép a! Chỉ vì thành tích của chúng ta không lọt top 20, hu hu hu..."
Bên ngoài ồn ào thế nào đều không ảnh hưởng lớp học chuẩn bị đi chơi, vì có thể qua đêm ở suối nước nóng họ dự định thứ bảy sau khi tan học liền đi.
Như Đường Mạch đã nói, mọi người chỉ cần chuẩn bị một ít vật dụng cá nhân là được, nên mỗi người chỉ cần một ba lô nhỏ là đủ rồi.
Cả lớp vui vẻ lên xe lúc này đã là 5 giờ chiều, lớp trưởng bất ngờ kéo một cái túi to ra, bên trong tất cả đều là bánh kẹo và đồ ăn vặt, lớp trưởng không hề để ý hình tượng thục nữ mà hô lên hào: "Nào nào, mau đến, phát đồ ăn phát đồ ăn!"
"Bánh dứa bánh dứa, ây nha lớp phó, cậu lấy hết bánh dứa mất rồi!"
"Tránh ra tránh ra, bộ các cậu bị bỏ đói sao? Mập Mạp! Cậu mau buông cây kem ấy ra!" Một bạn cao gầy hô lên.
Đồ ăn là phải giành giật của người khác ăn mới ngon, các bạn học tranh giành nhiệt tình vô cùng.
"Mạch Mạch, socola cậu thích!" Trình Nhiên ôm rất nhiều đồ ăn đi đến đưa cho Đường Mạch, tự tin chờ khen ngợi.
Ôn Lễ nhét vào tay Đường Mạch một hộp sữa chua, là vị Đường Mạch thích nhất.
"Cảm ơn!" Đường Mạch ánh mắt lấp lánh nhìn hai người. Bản thân cũng gia nhập chiến đấu, giành được một bịch kẹo trái cây. Đường Mạch chia cho hai người, Trình Nhiên thích vị xoài, Ôn Lễ thích vị đào, ai cũng có phần.
"Cảm ơn, Mạch Mạch." Trình Nhiên hí hửng ăn kẹo, ngọt đến trong lòng.
Cuộc chiến giành đồ ăn vẫn chưa kết thúc, vì lớp trưởng lại kéo ra một túi thạch trái cây. Dù thích hay không thích ăn, mọi người đều muốn lấy được nhiều nhiều, nhìn túi đồ ăn của mình nhiều hơn người khác mà cảm giác tràn đầy thành tựu.
Ánh chiều tà chiếu qua lớp cửa kính, phủ lên mọi người một màu nắng đỏ rực. Tất cả hình ảnh đều được Đường Mạch dùng chiếc máy quay phim quay lại, cậu muốn lưu trữ hình ảnh tươi đẹp này.