Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Không: Vương Phi Xấu Xí Cưới Chồng Đẹp

 

Sắc mặt của Vu Kì Thiên lập tức lạnh như băng, đôi mắt đen như màn đêm xẹt qua một tia sắc lạnh và u ám, sách trong tay trực tiếp quăng ra. 

"Á, đau quá, Vu Kì Thiên ngươi vậy mà dám lấy sách đập bản hoàng tử!" Bạch Chiến tức giận gào lên, vô thức ôm đầu. 

"Miệng chó không mọc được ngà voi." Vu Kì Thiên tức giận hừ một câu. 

"Bản hoàng tử không phải chỉ nói đùa với ngươi sao, ngươi tới mức vậy à, quả nhiên là nam nhân nhỏ nhen, Ngọc Ý sao lại nhìn trúng ngươi chứ" Bạch Chiến lẩm bẩm nói. "Liêu Tinh, ném tứ hoàng tử ra ngoài!" Vu Kì Thiên nói một câu đầy bá khí. 

Liêu Tinh lập tức đi vào: "Tứ hoàng tử mời" 

Bạch Chiến lập tức rén: "Vu Kì Thiên ngươi làm gì mà nghiêm túc thế, đây đều là hiểu lầm, Liêu Tinh ngươi nên làm gì thì đi làm đi, bản hoàng tử còn muốn gặp Ngọc Ý, đây là quán của phu nhân nhà ngươi, nếu vì các người mà chậm trễ việc, trở về Ngọc Ý tức giận ta không chịu trách nhiệm." 

Sắc mặt Liêu Tinh săn lại, lập tức nhìn sang thế tử nhà mình, thấy Vu Kì Thiên gật đầu, lúc này hắn mới lui xuống. 

"Như vậy là đúng rồi, đều là người mình, Vu Kì Thiên sau này bản hoàng tử sẽ thường xuyên tới phủ thế tử này của ngươi, thoáng một tí. Ngọc Ý đâu, sao bản hoàng tử không thấy nàng ta?" Bạch Chiến hỏi. 

"Nàng ấy tới Chu phủ rồi" 

"Chu phủ, nàng ta tới Chu phủ làm gì?" Bạch Chiến không hiểu, lấy tự nhiên như không lấy ly trà ở trước mặt Vu Kì Thiên qua uống. 

"Chu đại thiếu bất lực" Vu Kì Thiên trả lời. 

"Phụt!" Bạch Chiến phun hết một ngụm trà vừa vào miệng ra, chả biết có khéo hay không mà phun vào bàn sách của Vu Kì Thiên, cả người ho sặc sụa. 

Sắc mặt Vu Kì Thiên chợt lạnh đi, ánh mắt tức giận nhìn sang hắn: "Bạch Chiến, ngươi tìm chết sao?" 

"Xin lỗi, lần này bản hoàng tử không phải cố ý, khụ khụ, ngươi vừa nói Chu đại thiếu bất lực, vậy Ngọc Ý đi làm gì, ngươi không sợ Chu đại thiếu có ý bất chính với Ngọc Ý sao?" Bạch Chiến sửng sốt hỏi. 

Vu Kì Thiên có dáng vẻ như nhìn kẻ ngốc: "Ngọc Ý biết y thuật, là đi qua giúp Chu đại thiếu chữa bệnh" 

Lần này Bạch Chiến càng không bình tĩnh được: "Hả, Ngọc Ý có thể chữa bệnh bất lực, ngươi không nói đùa chứ?" 

"Ta chưa từng nói đùa." 

"Vậy tốt quá rồi, nếu nàng ta thật sự có thể chữa khỏi cho Chu đại thiếu gia, vậy nhị ca của ta vậy chẳng phải có hy vọng rồi sao" Bạch Chiến vui mừng nói. 

"Ngươi nghĩ nhiều rồi, Ngọc Ý sẽ không chữa cho Ly vương." Vu Kì Thiên trực tiếp tạt nước lạnh cho hắn. 

Lúc này Bạch Chiến mới nghĩ tới chuyện giữa Ly vương và Ngọc Ý trước kia, cũng không khỏi bĩu môi: "Nói cũng đúng, nhị ca ta trước kia quá khốn kiếp, vậy mà dán giấy bỏ vợ ở Thiên Hạ lâu, làm cho người nước Thiên Hòa ai cũng biết, đổi lại là ta ta cũng sẽ không giúp huynh ấy chữa trị. 

Vu Kì Thiên vốn mặt mày lạnh lùng không vui, đột nhiên sắc mặt chuyển biến tốt hơn rất nhiều: "Coi như ngươi nói câu tiếng người. 

"Tất nhiên rồi, không đúng, cái gì mà nói tiếng người" Bạch Chiến tức giận trợn mắt nhìn. 

"Ta chỉ nói sự thật" 

Hai người đang đấu võ mồm, cửa lớn mở ra, Ngọc Ý đi bên ngoài đi vào, vừa hay nhìn thấy hai người trong cửa sổ thư phòng. 

Vu Kì Thiên vừa thấy Ngọc Ý, sắc mặt vốn không vui lập tức dịu lại, giữa lông mày có thêm vài phần dịu dàng. 

Mặt mày Bạch Chiến vui mừng, lao thẳng ra ngoài: "Ngọc Ý ngươi cuối cùng cũng về rồi, bản hoàng tử cũng tới tìm ngươi mấy lần rồi, nghe Vu Kì Thiên nói ngươi còn có thể chữa bệnh bất lực, là thật sao?" 

"Đương nhiên là thật, Chu đại thiếu ta đã chữa khỏi rồi, Chu lão gia tặng cho ta một căn nhà to, ta vừa đi xem." Ngọc Ý trả lời. 

Bạch Chiến kích động ôm lấy cô: "Ngọc Ý, ngươi thật quá giỏi, sau này ta không cầu thần bái phật nữa, ta chỉ bái ngươi." 

"Buông nàng ấy ra!" Vu Kì Thiên u ám tức giận gào lên. 

Dọa cho Bạch Chiến run rẩy, lập tức buông Ngọc Ý ra, xoay người tức tối nhìn sang Vu Kì Thiên: "Ngươi không thể nói chuyện đàng hoàng à, to tiếng như vậy, dọa bản hoàng tử giật mình, tới mức đó sao?" 

"Còn nói nhảm thì cút khỏi phủ thế tử." Vu Kì Thiên mất kiên nhẫn nói, mấy bước chân đã lao tới kéo Ngọc Ý vào lòng, bá đạo tuyên bố chủ quyền. 

"Nhìn dáng vẻ nhỏ nhen của ngươi kia, bản hoàng tử không có hứng thú với nữ nhân của ngươi, làm cứ như vàng bạc châu báu vậy." Bạch Chiến phỉ nhổ. "Bản thế tử vui lòng" 

"Được, nữ nhân của ngươi ngươi làm chủ, Ngọc Ý bản hoàng tử tới nói quán của ngươi chuẩn bị xong hết rồi, người cũng sắp xếp đủ, chỉ đợi ngươi xem qua." Bạch Chiến đi vào 

chủ đề chính. 

"Hiệu suất làm việc của tứ hoàng tử ngược lại khá nhanh, vậy thì ăn xong cơm thì đi, nếu không có vấn đề gì lớn, hai ngày này có thể khai trương" Ngọc Ý trả lời. 

"Được, vậy bản hoàng tử ở lại phủ thế tử dùng bữa, vừa hay chúng ta thảo luận chuyện khai trương" Bạch Chiến không coi mình là người ngoài, nói. 

Vu Kì Thiên cũng không nói gì, chẳng qua chỉ thêm một đôi đũa mà thôi. 

"Thế tử, ăn cơm thôi, ta đói rồi, vốn Chu phu nhân muốn giữ ta ở Chu phủ ăn cơm, ta nói chàng ở nhà đợi ta cùng ăn cơm, không có ta chàng không ăn được, vậy nên ta đã từ chối." Ngọc Ý mở miệng. 

Đáy mắt Vu Kì Thiên xẹt qua một tia đắc ý: "Quản gia, dọn cơm đi." 

"Vâng." 

Không lâu sau, trên bàn ăn ở sảnh bên bày đầy đồ ăn phong phú, ngay cả tứ hoàng tử như Bạch Chiến nhìn cũng không khỏi líu lưỡi. 

"Vu Kì Thiên đồ ăn của nhà ngươi còn xa xỉ hơn cả ngự thiện trong hoàng cung của ta." 

"Nếu tứ hoàng tử không muốn ăn, có thể đi?" Vu Kì Thiên lạnh mặt nói. 

"Ai nói ta không muốn ăn, bản hoàng tử thích ăn đồ ăn ngon" Bạch Chiến không hề khách sáo, ngồi thẳng xuống cầm đũa bắt đầu ăn. 

Dáng vẻ ăn như thần trùng đó giống như ma chết đói, Ngọc Ý nhìn mà không khỏi nhíu mày. 

Vu Kì Thiên cũng không nói chuyện, bảo Ngọc Ý ngồi xuống, bắt đầu cầm đũa gắp đồ ăn cho Ngọc Ý. 

"Thế tử chàng thật chu đáo, ngỗng quay phù dung này là món ta thích ăn nhất, ngay cả xương cũng rút sạch, cảm ơn thế tử. Ngọc Ý vô cùng cảm động, cầm đũa lên ăn. 

"Không cần khách sao, hôm nay phu nhân ra ngoài vất vả, phu nhân ăn nhiều một chút." Vu Kì Thiên tiếp tục giúp cô gắp đồ ăn. 

"Thế tử chàng quá chu đáo rồi, ta đã nói rồi chàng chỉ cần xinh đẹp như hoa, ta phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, hôm nay Chu lão gia tặng ta một căn nhà, còn có vạn lượng vàng. Ngọc Ý mở miệng. 

Long Nhị lập tức mở cái rương to đó ra, một rương đầy vàng thỏi khiến Bạch Chiến nhìn mà trợn mắt. 

"Ôi trời ạ, Ngọc Ý ngươi cũng quá biết kiếm tiền rồi." Bạch Chiến khen ngợi. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!