Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Không: Vương Phi Xấu Xí Cưới Chồng Đẹp

 

"Con nhớ rồi, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ gả cho người tốt hơn Ngọc Ý, bây giờ trước tiên ấm ức cho mẹ." Ngọc Linh đau lòng nói. 

"Nha đầu ngốc, mẹ không ấm ức, cũng tại mẹ ăn xổi ở thì quá, con tuyệt đối phải nhớ lời dạy của mẹ, xử lý một người đừng nóng vội nhất thời, phải lâu dài." Triệu thị nói đầy thâm ý. 

"Vâng, mẹ" 

"Con về sửa soạn đi, nói với cha con tới tiết hoa đào sớm, tới sớm còn có thể kết giao thêm một số thanh niên có tài có sắc." Triệu thị đưa ra chủ ý. 

"Con hiểu rồi mẹ, con bây giờ đi nói với cha." Ngọc Linh rời khỏi từ đường, đi tới thẳng tiền viện, vừa hay đụng phải Ngọc Ly. 

"Nhị tỷ, tỷ đi đâu vậy?" Ngọc Ly hỏi. 

"Ta đi thăm mẹ." Ngọc Linh trả lời. 

"Lần này mẹ cũng thật là, cho dù lo lắng cho tiểu lục cũng không thể tới phủ thế tử than khóc, may thế tử tỷ phu không nổi giận, nếu không chúng ta đều xui xẻo theo, cha cũng chỉ phạt nhẹ mẹ, không tới vài ngày sẽ thả mẹ ra." Ngọc Ly không nhịn được mà nói. 

Sắc mặt của Ngọc Linh lập tức đen xì, xem ra nha đầu này vẫn chưa biết chuyện mẹ hạ độc Tô di nương. 

"Cái đồ không có lương tâm, bình thường mẹ chỉ thương muội, mẹ xảy ra chuyện muội sao có thể nói lời móc mỉa như vậy?" Giọng điệu của Ngọc Linh không vui. 

"Nhị tỷ lời này của tỷ không đúng rồi, người mẹ thương nhất không phải là ta, là tiểu lục, tiểu lục là con trai từ bé được mẹ chiều, từ khi có tiểu lục ta cũng cảm thấy mình được nhặt về. Ngoài tiểu lục thì là nhị tỷ, ta là thả dê cho lớn, tỷ đừng dùng đạo đức trói buộc ta, chuyện này vốn là mẹ không đúng, cũng không thể trách cha. Nhưng không phải ta không có lương tâm, ta chỉ là nhằm vào sự việc chứ không nhằm vào người, mẹ là người của phủ thừa tướng, nếu đã phạm sai mà không bị phạt, vậy sau này cha làm sao quản lý được cả Ngọc phủ." Ngọc Ly phản bác. 

Ngọc Linh cũng sắp tức điên, Ngọc Ly từ nhỏ đã là người thẳng như ruột ngựa không có tâm cơ, tuy lời này không sai, nhưng đó dù sao cũng là mẹ của nàng ta, Ngọc Linh lười nói chuyện với nàng ta, cất bước rời đi. 

"Nhị tỷ, tỷ đừng đi, lời ra vừa nói có đúng không?" Ngọc Ly đuổi theo. 

"Đi ra chỗ khác, đừng làm phiền ta." Ngọc Linh lười để ý nàng ta. 

"Hừ, ta còn không muốn để ý tỷ đó." Ngọc Ly xoay người đi luyện công, đại tỷ nói vài ngày nữa quán của tứ hoàng tử sẽ khai trương, nàng ta tới lúc đó nhất định phải cố gắng duy trì trật tự. 

Ngọc thừa tướng ở cách đó không xa đi tới hậu viện, vừa hay nghe thấy cuộc nói chuyện của hai tỷ muội, nhìn sang Ngọc Ly không tim không phổi đi luyện quyền, đáy mắt Ngọc thừa tướng xẹt qua tia hài lòng. 

Đứa con thứ tư này luôn là người thẳng như ruột ngựa, không có tâm cơ gì, có gì nói đó, ngược lại là một người hiểu thị phi. Chẳng trách ở trong mấy tỷ muội Ý Nhi chỉ đối xử tốt với bé tư. 

Ngọc Ly vừa lộn ngược thì nhìn thấy Ngọc thừa tướng ở đằng sau cách đó không xa: "Cha, sao cha ở đây?" 

"Cha tùy tiện đi qua, con làm gì vậy?" Ngọc thừa tướng đi tới hỏi. 

"Đại tỷ và tứ hoàng tử hợp tác mở quán, mời con tới duy trì trật tự, sợ có người gây sự, con phải cố gắng luyện công, không thể để đại tỷ mất mặt." Ngọc Ly trả lời. 

"Đại tỷ của con hợp tác với tứ hoàng tử, thế tử có biết không?" Ngọc thừa tướng vô thức hỏi ra khỏi miệng, người làm cha như ông ta cũng không nghe con gái lớn nói. "Thế tử chắc biết, huynh ấy chiều đại tỷ như vậy, nếu đại tỷ muốn làm cái gì thế tử tỷ phu chắc nhất định ủng hộ" Ngọc Ly kiêu ngạo nói. 

Ngọc thừa tướng nghĩ lại cũng đúng: "Được, vậy con cố gắng luyện đi, nếu có ai gây sự thì đánh chết, dù sao có tứ hoàng tử chống lưng." 

"Vâng, cha. 

"Cha, cha sao lại ở đây?" Cách đó không xa, Ngọc Linh đi tới. 

Ngọc thừa tướng lập tức thu lại vẻ thân thiện vừa rồi, vẻ mặt nghiêm túc: "Tìm cha có chuyện gì?" 

"Con gái nghĩ vài ngày nữa là tiết hoa đào, năm nay bệ hạ tổ chức cuộc thi đấu trong tiết hoa đào, con gái muốn tới xem vài ngày để làm quen, như vậy cũng sẽ không quá căng thẳng trong cuộc thi." Ngọc Linh mở miệng. 

Ngọc thừa tướng cũng tán thành: "Nói cũng đúng, vậy con thu dọn tới lúc đó chọn vài thị vệ hộ tống đưa con đi" 

"Vâng cha, tứ muội muốn đi cùng với ta không?" Ngọc Ly nhìn qua. 

"Không đi, tiết hoa đào năm nào ta cũng đi, vô vị, với lại ta cũng không biết nấu nướng, ta vẫn thích múa đao múa kiếm, tỷ tự đi trước đi." Ngọc Ly trả lời. 

"Con đi cùng với nhị tỷ của con đi, cũng tiện có người chăm sóc, nhị tỷ của con đi một mình cha cũng không yên tâm" Ngọc thừa tướng đề nghị. 

"Quán của đại tỷ còn cần con đó, với lại nhị tỷ dẫn thêm mấy thị vệ không phải là được rồi sao, ai dám vô lễ với thiên kim của phủ thừa tướng chứ" Ngọc Ly lập tức từ chối. 

Mặt Ngọc Linh đen xì, Ngọc Ly này vậy mà không muốn đi cùng với nàng ta, giống như nàng ta nguyện ý đi cùng với nàng lắm vậy. 

"Đại tỷ của con chắc chắn cũng sẽ tới tiết hoa đào, tới lúc đó con về đi trông những tiệm đó cũng như nhau." Ngọc thừa tướng an ủi. Nghe thấy Ngọc Ý đi, lúc này Ngọc Ly mới đồng ý: "Được rồi, nếu đại tỷ cũng đi, vậy con đi cùng với nhị tỷ" 

"Được, hai đứa mau đi thu xếp đi." Ngọc thừa tướng căn dặn. 

"Vâng, cha." Ngọc Linh và Ngọc Ly lúc này mới về viện của mình. 

"Tứ muội, muội trước kia không phải ghét nhất đại tỷ hay sao, sao đột nhiên thân thiết với đại tỷ như vậy?" Ngọc Linh không hiểu mà hỏi. 

"Nhị tỷ, tỷ cũng nói là trước kia, trước kia đều là ta không hiểu chuyện mới có hiểu lầm về đại tỷ, bây giờ ta mới phát hiện đại tỷ mới là nữ trung hào kiệt, thông minh, trí tuệ, có gan dạ, có mưu lược, còn biết kinh doanh, tứ hoàng tử cũng hợp tác với tỷ ấy, bây giờ ta khâm phục đại tỷ chết luôn ấy chứ." Ngọc Ly sùng bái nói. 

Ngọc Linh tức tới mức mặt trắng bệch, tay buông thõng bên người siết chặt thành nắm đấm: "Lẽ nào muội đã quên, đại tỷ trước kia bắt nạt muội thế nào sao?" 

"Ta không phải cũng đánh lại rồi hay sao, tỷ ấy cũng không được hời, tỷ muội nhà mình cãi nhau đánh nhau còn ghi thù làm gì, nhị tỷ ta về thu dọn trước đây." Ngọc Ly đi thẳng. 

Nhìn dáng vẻ không tim không phổi của nàng ta, Ngọc Linh hận không thể một chưởng đập chết nàng ta, cái đồ ngu này thật là ngu xuẩn, Ngọc Ý chẳng qua cho nàng ta một chút ân huệ thì mua chuộc được nàng ta, quả thật là không lên cơm cháo gì mà. 

Đáng chết, đều là vì Ngọc Ý, tiết hoa đào lần này nàng ta nhất định phải thắng Ngọc Ý, giành được hạng nhất, xem sau này ai còn dám coi thường nàng ta. 

Phủ thế tử. 

Ngọc Ý vừa dậy thì hắt xì hai cái, Vu Kì Thiên lập tức vô cùng đau lòng: "Có phải bị lạnh không?" 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!