Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Không: Vương Phi Xấu Xí Cưới Chồng Đẹp

 

"Cái gì?" Quản gia giật mình, vội vàng hỏi. 

"Lúc nãy ta có việc đi tìm Vu tiểu tử, kết quả, ta vừa đẩy cửa ra đã nhìn thấy con nhóc Ngọc Ý kia đang vẽ lông mày cho Vu tiểu tử, ở đâu có chuyện phụ nữ vẽ lông mày cho đàn ông, đây không phải là bị điên sao." Lạc lão nghi hoặc nói. 

Quản gia cũng vô cùng kinh ngạc, chuyện này thực sự không hợp lẽ thường, nhưng nghĩ đến thế tử cưng chiều phu nhân như vậy, quản gia cũng hiểu được chút ít. 

"Lạc lão, người đừng quá kinh ngạc, đó là thế tử và phu nhân đang đùa giỡn với nhau, thế tử rất cưng chiều phu nhân, chúng ta đừng làm phiền bọn họ, lúc nãy ta chiên gà với sườn heo, hôm qua người không có ở đây nên đã bỏ lỡ, ta đưa người đi nếm thử." Quản gia kéo Lạc lão rời đi. 

Tối hôm qua Lạc lão có chuyện phải đi ra ngoài, lúc trở về nghe thấy ngửi thấy mùi thịt trong viện, kết quả vừa hỏi thì người hầu trong phủ đã ăn sạch rồi, khiến ông ta vô cùng tức giận, lần này vừa nghe đến ăn, Lạc lão cũng không xoắn xuýt nữa, lập tức đi theo quản gia. 

Bên này, sau khi tứ hoàng tử Bạch Chiến rời khỏi phủ thế tử, đặc biệt lấy một rổ lớn gà rán và sườn rán chạy thẳng vào cung. Bây giờ nhị ca đang bị hoàng huynh trách phạt, chính là cơ hội tốt để hắn thể hiện. 

Hoàng cung. 

Hoàng đế đang dùng cơm trong cung của Đức phi, Tô công công đến bẩm báo, nói tứ hoàng tử mang đồ ăn ngon đến cho hắn ta. 

"Lão tứ này, trong cung của trẫm cái gì mà không có, hắn có thể mang cho trẫm thứ gì ngon, để hắn vào." Hoàng đế khẽ nói. 

"Hiếm khi thấy tứ hoàng tử có lòng như thế này." Đức phi nói. 

"Đúng vậy." 

Tứ hoàng tử Bạch Chiến đi vào cùng với Tô công công: "Thần đệ tham kiến hoàng huynh, Đức phi nương nương." 

"Đứng lên đi, trong tay ngươi đang cầm cái gì?" Hoàng đế nhìn sang. 

"Đương nhiên là đồ ăn ngon rồi, đảm bảo hoàng huynh chưa từng ăn, vừa mới ra nồi thần đệ đã lập tức lấy mang đến cho hoàng huynh, có phải hoàng huynh rất cảm động 

không." Bạch Chiến nói, sau đó đặt chiếc rổ lên bàn ăn. 

"Thằng nhóc này, lại huyên thuyên với trẫm rồi" Hoàng đế lườm hắn, ông ta đã ăn hết cao lương mỹ vị trong nhân gian, có món gì mà hắn ta chưa từng ăn. 

Sau đó nhìn thấy trong rổ có rất nhiều miếng thịt lớn, chỉ ngửi thôi, mùi thơm kia đã khiến người khác chảy nước miếng. 

"Tứ hoàng tử, đây là cái gì?" Đức phi hỏi. 

"Bẩm Đức phi nương nương, cái này gọi là gà rán, sườn lợn rán, được làm từ thịt gà và thịt theo, mùi vị rất ngon, tốt nhất nên cắt thành miếng nhỏ, sẽ dễ ăn hơn, Tô công công, ông đi lấy dao đến đây" Bạch Chiến nói. 

Nếu như người khác nói câu này, Tô công công chắc chắn sẽ nghĩ hắn muốn ám sát bệ hạ, nhưng tứ hoàng tử từ nhỏ đã có tình cảm sâu đậm với bệ hạ, Tô công công cũng không chần chừ nữa, lập tức rời đi, lúc trở về trong tay đã có thêm một con dao. 

"Hoàng huynh đây là một món ăn vô cùng vô cùng ngon, đảm bảo huynh ăn một miếng sẽ muốn ăn miếng thứ ba" Bạch Chiến lập tức cắt ức gà và sườn heo thành miếng nhỏ. "Tại sao không phải là miếng thứ hai?" Hoàng đế nhướng mày. 

"Aiyo, ta quên mất miếng thứ hai rồi." Bạch Chiến ngượng ngùng bật cười. 

"Haha, lão tứ à, ngươi lại khiến trẫm vui vẻ rồi, miếng gà này thật sự ngon như lời ngươi nói sao, trẫm phải thử mới được" Hoàng đế cầm đũa lên gắp một miếng. 

"Bệ hạ, để lão nô thử trước" Tô công công cầm kim bạc đưa đến. 

Bạch Chiến bĩu môi, vươn tay lấy miếng thịt trên đũa của hoàng đế, nhét vào miệng mình: "Bổn hoàng tử còn có thể hạ độc hoàng huynh sao, đây là thịt mà đích thân ta lựa chọn, khi chiên thì nhìn chằm chằm không chớp mắt, sao có thể có độc được." 

Tô công công vô cùng ngượng ngùng: "Tứ hoàng tử thứ tội, lão lô cũng chỉ kiểm tra như thường lệ thôi." 

"Được rồi, ngươi đi xuống đi" Hoàng đế nói, gắp một miếng gà cho vào miệng. 

Thịt gà rất giòn, mềm và tươi, ngon miệng, mùi vị rất tươi ngon, đặc biệt, mặn nhạt vừa phải, thực sự rất ngon. 

"Miếng gà này thực sự khá ngon, nói đi, lần này lại muốn xin trẫm chuyện gì?" Hoàng đế hỏi. 

Bạch Chiến cười ngượng ngùng: "Đúng là không có cái gì có thể giấu được hoàng huynh, thần đệ định mở cửa hàng bán gàn rán, chính là bán ức gà rán, sườn lợn rán này, còn 

có một vài món rán nữa. Mấy năm nay thần đệ tiêu xài vô độ, không tiết kiệm được tí tiền nào, mở cửa tiệm, tìm nhân viên, mua nguyên liệu đều cần tiền, hoàng đệ muốn xin hoàng huynh miễn thu thuế mấy năm" 

Hoàng đế lườm hắn: "Ngươi khóc than, kêu nghèo với trẫm như vậy có hợp lý không?" 

"Aiyo, hoàng huynh, chúng ta là huynh đệ ruột, thần đệ không phải cũng có chỗ khó sao, đợi mấy năm nữa, tiệm gàn rán của thần đệ được mở khắp Tứ quốc, đến lúc đó không cần huynh nói, thần đệ cũng cung kính nộp thuế." Bạch Chiến lấy lòng nói. 

"Nể mặt ngươi luôn nhớ đến trẫm, trẫm miễn cho ngươi ba năm, ba năm sau cho dù lợi nhuận như thế nào cùng phải nộp thuế theo quy định." Hoàng đế nghiêm mặt nói. "Được, vẫn là hoàng huynh chiếu cố ta, vậy hoàng huynh ăn nhiều một chút, thần đệ không làm phiền hoàng huynh và Đức phi dùng bữa nữa." Bạch Chiến thấy đã đạt được mục đích, lập tức rời đi. 

Bạch Chiến rời khỏi hoàng cung, muốn đi đến phủ thế tử báo tin tốt này với Ngọc Ý, nhưng thấy trời đã tối, nghĩ ngày mai rồi đi. 

So với sự biết điều của Bạch Chiến, có người lại không có năng lực phân biệt tốt xấu. 

Kể từ ngày Phó Vệ Hằng thua Ngọc Ý, vô cùng khó chịu, trở về vất vả đọc thơ, nhưng đối với Phó Vệ Hằng từ trước đến nay không thể ngồi yên quả thật là một chuyện rất khó. 

Hắn càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, Ngọc Ý là một bao cỏ bỏ đi nổi tiếng, sao đột nhiên lại lợi hại như vậy, nhất định Vu Kì Thiên đã giúp đỡ nàng ta, hoặc là Ngọc Ý gian dối. 

Phó Vệ Hằng càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng này, nên hắn chạy thẳng đến phủ thế tử, không quan tâm đến chuyện bây giờ là buổi tối, nhất định phải hỏi rõ ràng. 

Nhưng, khi hắn đến phủ thái tử, lại bị Liêu Tinh chặn ngoài cửa, lý do là thế tử và phu nhân đã nghỉ ngơi, không được làm phiền. 

Phó Vệ Hằng vốn là một người nóng nảy, tức giận bỏ đi, quay người muốn trèo tường vào. 

Nhưng vẫn chưa đáp đất, đã bị Long ảnh vệ phụ trách bảo vệ trong bóng tối bắt lại: "Phó thế tử, nếu còn như vậy, đừng trách ta không khách khí. 

Phó Vệ Hằng vô cùng tức giận: "Vu Kì Thiên đáng chết, bổn thế tử sẽ không bỏ qua như vậy đâu" Nói xong, tức giận rời đi. 

Lúc này, trong phòng. 

Ngọc Ý vừa bị nụ hôn của Vu Kì Thiên làm cho kiệt sức, mềm nhũn trong lòng hắn, thở hổn hển. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!