- Một lũ hồ ngôn!
Triệu Nhan nghe đến đây lại vỗ bàn đứng dậy nói, hắn không nghĩ tới Thái Xác lại vô sỉ như vậy, lúc đầu khi Triệu Húc qua đời, Triệu Hạo quả thật có chút hoạt bát, tuy nhiên Cao Thái hậu một lòng đề phòng Triệu Nhan, căn bản là không nghĩ tới sẽ lập Triệu Hạo làm vua, còn về Tể tướng Vương Khuê làm người tốt cả đời, cuối cùng cũng ủng hộ phải lập nhi tử của Triệu Húc làm vua, mà ngược lại là Thái Xác qua lại gần gũi với Triệu Hạo, lúc đó hai người cũng thường xuyên qua lại, may mà lúc đó có Triệu Nhan, bất luận là bọn họ nhảy nhót thế nào, cuối cùng ngôi vị hoàng đế vẫn lọt vào tay Triệu Hú, nhưng mới chưa được bao lâu, không ngờ Thái Xác lại mặt dày kéo công lao lập vua lên người gã, đây không phải là vô sỉ thì là gì?
- Tam thúc, rốt cuộc là chuyện gì, lẽ nào Thái Xác nói không đúng sự thật?
Triệu Hú nhìn thấy bộ dạng tức giận của Triệu Nhan, lập tức có chút kỳ quái hỏi, lúc trước Thái Xác bị Tư Mã Quang giáng chức đi làm quan nơi khác, khoảng thời gian trước Tư Mã Quang qua đời, kết quả không ngờ Thái Xác lại được điều về kinh thành, lại không ngờ gã vừa mới trở về, không ngờ lại nói hươu nói vượn trước mặt Triệu Hú.
- Đương nhiên là không phải!
Triệu Nhan thở phì phò nói, hắn đây là lần đầu tiên gặp phải người mặt dày vô sỉ đến vậy. Ngay sau đó Triệu Nhan kể lại chi tiết chuyện trước sau Triệu Húc qua đời, đương nhiên trong đó có một vài chỗ không tiện nói, hắn đương nhiên cũng không nói với Triệu Hú, ví dụ như trên thực tế Triệu Húc giao hai đạo thánh chỉ cho Triệu Nhan, hắn liền trực tiếp bỏ qua chuyện này, tuy nhiên đối với biểu hiện của Cao Thái hậu và Triệu Hạo, hắn lại tỉ mỉ miêu tả một phen.
Triệu Nhan là người Triệu Hú tín nhiệm nhất, cho nên đối với lời của hắn đương nhiên là tin tưởng trăm phần, nghe xong cậu cũng không khỏi cảm thấy tức giận nói:
- Hoá ra là vậy, Tam thúc người không cần nói nữa, Thái hậu một lòng phòng bị người, đương nhiên là vô cùng ủng hộ việc con kế thừa ngôi vị Hoàng đế, vị lão thần Vương Khuê này cũng hiếm khi có chủ kiến đến vậy, nhưng Thái Xác quả thật thường xuyên qua lại với Triệu Hạo, hiện giờ không ngờ gã lại đổi trắng thay đen, quả thật là đê tiện vô sỉ vô cùng!
Ấn tượng trước đây của Triệu Nhan đối với Thái Xác không tệ lắm, cho rằng đối phương tuy giỏi mưu mẹo, nhưng dù gì vẫn là một người rất có năng lực. Nhưng hiện giờ lại phát hiện nhân phẩm của đối phương có vấn đề, khó trách hậu thế liệt gã vào trong Gian thần truyện.
- Hú nhi, chân tướng sự thật ta đã nói với con rồi, đối với tên Thái Xác này, ngày sau không được gần gũi.
Triệu Nhan lập tức lần nữa mở miệng nói, tuy tiểu nhân có chỗ dùng của tiểu nhân, ví dụ như Triệu Nhan thu tên tiểu nhân thay đổi thất thường Đặng Oản để dùng, nhưng Triệu Hú tuổi vẫn nhỏ, dễ bị người khác mê hoặc, cũng không có năng lực chế ngự lũ tiểu nhân này, cho nên đối với cậu mà nói, biện pháp tốt nhất là tránh xa lũ tiểu nhân này.
- Chất nhi hiểu!
Triệu Hú lập tức gật đầu nói, vốn cậu cũng rất tán thưởng Thái Xác, bởi vì hiện giờ cậu vẫn chưa tự mình chấp chính, khắp triều đình văn võ đều là thiên lôi của Cao Thái hậu sai đâu đánh đó, đối với cậu không khỏi có chút hờ hững, nhưng Thái Xác sau khi về kinh lại chủ động tiếp cận cậu, điều này khiến Triệu Hú cho rằng đối phương là trung thần khó gặp, lại không ngờ là một tên tiểu nhân đổi trắng thay đen.
Nhìn thấy vẻ mặt của Triệu Hú, Triệu Nhan cũng hài lòng mà gật đầu, tuy nhân cách của Triệu Hú chưa định hình, nhưng dưới sự giáo dục của mình, nó đã biết đạo lý gần hiền thần xa tiểu nhân, lại thêm việc mình xây dựng thế giới quan và nhân sinh quan đúng đắn cho nó, ngày sau đợi sau khi nó tự mình chấp chính, hẳn có thể làm một hoàng đế đủ tư cách.
Tuy nhiên cũng chính vào lúc này, bỗng nghe thấy sau lưng truyền đến một chuỗi tiếng bước chân dồn dập, ngay sau đó quản sự Vương Thái chạy vội đến sau lưng Triệu Nhan bẩm báo:
- Khởi bẩm Điện hạ, Ngự sử Trung thừa Thái Xác cầu kiến!
- Ồ? Trùng hợp dữ?
Nghe thấy bẩm báo của Vương Thái, Triệu Nhan không khỏi kinh ngạc mở miệng nói, Triệu Hú ở bên cạnh cũng đồng dạng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, bọn họ vừa mới thảo luận xong về Thái Xác, đối phương liền chạy tới bái phỏng. Điều này không khỏi quá trùng hợp rồi đi?
- Gã có nói ý đồ đến không?
Triệu Nhan sau khi kinh ngạc liền mở miệng hỏi, bình thường hắn và Thái Xác không hề qua lại gì, hơn nữa hôm nay lại không phải ngày nghỉ, sao gã lại bỗng nhiên chạy đến phủ của mình?
- Khởi bẩm Điện hạ, Thái trung thừa nói là y phụng ý chỉ của Thái hậu mà đến, cụ thể là chuyện gì y cũng không nói.
Vương Thái lại lần nữa bẩm báo.
- Ý chỉ của Thái hậu?
Triệu Nhan nghe đến đây cũng cau mày. Hiện giờ Cao Thái hậu hẳn là đang bị chuyện Hô Diên Bình đồ sát thổ dân khiến cho khó xử mới đúng, sao lại bỗng nhiên phái Thái Xác đến tìm mình?
- Tam thúc, chúng ta đi gặp Thái Xác không phải là biết ngay ư, ta cũng muốn vạch trần ngay tại chỗ bộ mặt tiểu nhân của gã!
Lúc này Triệu Hú bỗng nhiên nói với giọng căm hận, đối với việc Thái Xác lừa cậu, cậu cũng vô cùng tức giận, thậm chí hận không thể trực tiếp tuyên bố hành vi tiểu nhân của gã, khiến cho tất cả mọi người đều biết bộ mặt thật của gã.
- Hú nhi, chuyện này không thích hợp rêu rao khắp nơi, dù gì thì chuyện này liên quan đến cuộc đấu tranh trong nội bộ hoàng gia, nếu truyền ra ngoài cũng sẽ chỉ khiến hoàng gia xấu mặt, phỏng chừng Thái Xác cũng chính vì nhìn trúng điểm này mới dám nói hươu nói vượn với con, bởi vì gã cho rằng con sẽ không nói với người khác, lại không biết rằng không ngờ để ta biết rồi.
Triệu Nhan lúc này lần nữa mở miệng nói với Triệu Hú.
- Nếu không truyền ra ngoài, cũng quá tiện nghi cho tên tiểu nhân Thái Xác này rồi!
Triệu Hú nghe đến đó lại lần nữa căm hận nói, tuy cậu cũng biết Tam thúc nói rất có lý, vì thể diện hoàng gia, chuyện này đích thực không nên để quá nhiều người biết.
- Đi thôi, chúng ta đi nhìn xem rốt cuộc Thái Xác đến là để làm gì?
Triệu Nhan lập tức đứng lên nói, nếu đối phương là do Cao Thái hậu phái đến, vậy bản thân bất luận thế nào cũng phải gặp mặt một lần, nếu không thì quá thất lễ rồi.
Ngay sau đó Triệu Hú liền theo Triệu Nhan đi vào chính sảnh ở tiền viện, tuy nhiên mắt thấy sắp đến chính sảnh, lại thấy Triệu Nhan bỗng ngừng chân, thân hình cũng lập tức ngừng lại, điều này khiến cho Triệu Hú ở phía sau phản ứng không kịp, liền đụng vào lưng của Triệu Nhan, điều này khiến cậu không khỏi kỳ quái hỏi:
- Tam thúc, sao người bỗng nhiên đứng lại?
- Nguy rồi, ta bỗng nghĩ ra ý đồ đến của Thái Xác rồi!
Chỉ thấy lúc này Triệu Nhan cau mày nói, vừa rồi hắn liền cảm thấy Thái Xác tới bái phỏng có chút kỳ quái, nên trong đầu vẫn luôn nghĩ về vấn đề này, mãi đến lúc này mới chợt nghĩ ra, đoán ra được ý đồ đến của đối phương, hơn nữa chuyện này đối với bản thân mà nói cũng không phải là chuyện tốt gì.
- Ồ? Thái Xác rốt cuộc là tại sao lại đến?
Triệu Hú nghe đến đây cũng cảm thấy vô cùng hứng thú nói, bởi vì cậu phát hiện trên gương mặt luôn bình tĩnh của Tam thúc không ngờ lại nở một nụ cười khổ.
- Chuyện này giải thích có chút phức tạp, tuy nhiên ta tuyệt đối không thể đi gặp Thái Xác được, Hú nhi con tự mình đi gặp gã, những chuyện khác đừng nói, cứ nói là ta bị bệnh rồi, hiện đang nằm trên giường không dậy nổi, cho nên mời gã về đi!
Lúc này Triệu Nhan bỗng nghĩ ra được đối sách, sau đó dặn dò Triệu Hú.
- A? Tam thúc người muốn giả bệnh?
Triệu Hú nghe đến đây lại càng thêm tò mò, bởi vì cậu nghĩ không ra rốt cuộc có chuyện gì có thể khiến Triệu Nhan sợ tới mức giả bệnh?
- Đừng hỏi nhiều như vậy, trước tiên con đuổi Thái Xác đi xong rồi hẵng nói, ta tới thư phòng chờ con!
Triệu Nhan vỗ đầu Triệu Hú, sau đó quay đầu bước đi, hắn tin là Triệu Hú khẳng định có thể hoàn thành chuyện này.
Nhìn thấy Triệu Nhan rời khỏi, Triệu Hú cũng có chút bất đắc dĩ, chỉ đành một thân một mình đi vào tiền sảnh, quả nhiên nhìn thấy Thái Xác đang ngồi ở kia uống trà, khi đối phương nhìn thấy cậu cũng lập tức đứng lên hành lễ:
- Thần Thái Xác bái kiến Bệ hạ!
- Thái trung thừa không cần đa lễ, không biết ngươi đến tìm Tam thúc ta có chuyện gì?
Triệu Hú sắc mặt lãnh đạm mở miệng hỏi, tuy Triệu Nhan dặn dò cậu không nên nhắc đến chuyện lúc trước Thái Xác đổi trắng thay đen, nhưng dù gì cậu cũng chỉ là một đứa trẻ, trên gương mặt không khỏi lộ ra một chút tức giận không kìm nổi.
Nhìn thấy Triệu Hú ở đây, Thái Xác cũng không thấy kỳ quái, bởi gã biết chuyện mỗi 5 ngày Triệu Hú sẽ đến chỗ này của Triệu Nhan đi học, chỉ là nhìn thấy bộ dạng lãnh đạm của Triệu Hú đối với mình, gã lại thầm thấy kỳ quái, dù gì thì lúc trước gã đã đạt được tín nhiệm của Triệu Hú, tuy nhiên gã cũng không dám hỏi nhiều, lập tức hồi đáp:
- Khởi bẩm Bệ hạ, thần là phụng mệnh Thái hậu, mời Lăng Vương điện hạ vào cung một chuyến, hình như là có chuyện quan trọng gì cần thương nghị, cụ thể là chuyện gì thì lão thần không biết.
“Lão hồ ly!”
Nghe thấy lời của Thái Xác, Triệu Hú không khỏi thầm mắng một câu trong lòng, gã khẳng định biết rốt cuộc là vì chuyện gì, nhưng gã lại không muốn nói cho mình biết, cho nên cuối cùng không ngờ lại nói chính gã cũng không biết, nếu là trước đây, Triệu Hú có thể sẽ tin, nhưng hiện giờ sau khi nhìn thấu diện mạo thật của Thái Xác, Triệu Hú nếu còn tin nữa vậy thì quả thật là quá ngốc rồi.
- Ôi, thật không khéo, tối qua Tam thúc đột nhiên cảm phong hàn, hiện đang nằm trên giường nghỉ ngơi, ngay cả bài vở hôm nay của trẫm cũng không màng, càng không thể vào cung, cho nên vẫn nhờ Thái trung thừa trở về bẩm báo Thái hậu!
Triệu Hú lúc này cố tình thở dài nói.
- Cái gì? Lăng Vương Điện hạ ngã bệnh?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!