Lý Lượng Tộ chết cũng không có sinh ra ảnh hưởng quá lớn, sau khi Cao Thái hậu được người bẩm báo, thậm chí cũng không thảo luận cùng vài vị tướng công, trực tiếp sai quan viên bộ Lễ làm một lễ tang qua loa cho gã, về phần nơi an táng Lý Lượng Tộ lại hết sức thú vị, Cao Thái hậu tự mình chỉ định địa điểm, dĩ nhiên cũng làm ở trong lăng Vĩnh Hậu của Triệu Thự.
Đối với thần tử Đại Tống mà nói, có thể được chôn cùng một chỗ với Hoàng đế là một loại vinh quang vô thượng, mỗi một ngọn đồi nơi chôn cất một vị đế vương đều có một khu bồi táng rất lớn, chỉ bất quá đối với vị Hoàng đế Tây Hạ này mà nói, chôn cùng ở bên cạnh Triệu Thự lại là một loại khuất nhục, bởi vì gã giống như vật bồi táng cùng Triệu Thự, người đời sau nhìn thấy lăng mộ này của gã sẽ nghĩ tới chiến công tiêu diệt Tây Hạ của Triệu Thự.
Nhắc tới cũng là đúng dịp, ngay sau khi Lý Lượng Tộ vừa mới an táng, Hoàng Ngũ Đức vẫn sống nhờ ở chỗ Triệu Nhan cũng rốt cuộc không xong, dù sao tuổi của ông vốn là không nhỏ, hơn nữa thái giám bởi vì thân thể có chỗ thiếu hụt, bình thường cũng không thọ, cho nên Hoàng Ngũ Đức có thể gắng gượng đến mùa đông năm nay đã vô cùng không tệ, hơn nữa thời điểm ra đi vô cùng an tường, đầu lúc trời tối còn cho người chuẩn bị cho ông nước ấm, tự mình tắm rửa được sạch sẽ, đợi cho ngày hôm sau khi người chăm sóc gọi ông rời giường, lại phát hiện Hoàng Ngũ Đức đã yên lặng qua đời rồi.
Lập tức có người tới chỗ Triệu Nhan bẩm báo tin của Hoàng Ngũ Đức, hắn nghe xong tự nhốt mình vào trong thư phòng, đợi khi trở ra, hai con mắt cũng đã trở nên sưng đỏ, có lẽ theo người khác, thân phận Hoàng Ngũ Đức không huy hoàng gì, nhưng theo Triệu Nhan, Hoàng Ngũ Đức cũng là một lão bằng hữu khó được, hiện tại ngay cả ông ấy cũng đi rồi, bên cạnh hắn cũng mất đi một lão bằng hữu.
Lễ tang Hoàng Ngũ Đức, Triệu Nhan là tự mình ra mặt xử lý, người tới tham gia lễ tang phần lớn là một vài người cũ của Hoàng Thành Ty, mặt khác Triệu Nhan còn tự thân tiến cung cầu kiến Cao Thái hậu, trải qua sự đồng ý của bà, rốt cuộc xin được một chỗ cho Hoàng Ngũ Đức được chôn cùng trong lăng Vĩnh Hậu của Triệu Thự, lại nói tiếp công lao Hoàng Ngũ Đức cũng không nhỏ hơn so với bất kỳ một đại quan nào, nhưng ông là thái giám, vốn không có tư cách được chôn trong khu bồi táng nhưng nể mặt mũi của Triệu Nhan lớn mà ngay cả Cao Thái hậu cũng không khỏi không cho ông ấy chút thể diện.
Ngày hạ táng Hoàng Ngũ Đức, Triệu Nhan dẫn tất cả người nhà theo, tuy rằng thê tử người thân đều ở bên cạnh nhưng khi thấy quan tài Hoàng Ngũ Đức bị mang tới mộ thất, hắn cũng không kìm nổi lại lệ rơi đầy mặt, Triệu Nhan và nhi tử Triệu Tín con với Tiết Ninh Nhi có quan hệ tốt nhất với Hoàng Ngũ Đức, bình thường thường xuyên chạy tới nơi đó nghe ông kể chuyện xưa, bây giờ nhìn thấy Hoàng Ngũ Đức qua đời cũng khóc đến thở không nổi, ai khuyên cũng vô dụng, hơn nữa lễ tang kết thúc còn không chịu đi, cuối cùng vẫn là Triệu Nhan khuyên vài câu, lúc này mới khuyên Triệu Tín trở về.
Sau khi lễ tang chấm dứt ngày hôm sau, Triệu Nhan tiếp kiến một người của Hoàng Thành Ty trong thư phòng, chỉ thấy người này dáng người gầy, diện mạo cũng hết sức bình thường, ném vào trong đám người thuộc loại căn bản tìm không thấy, bất quá y chỉ khác người thường ở chỗ bị thiếu một cách tay. Kỳ thật người này cũng là người quen biết cũ của Triệu Nhan, là người năm đó hộ tống hắn cùng nhau lưu lạc đến chỗ người Nữ Chân, Hứa Sơn, cánh tay y cũng là bỏ lại ở chỗ người Nữ Chân.
Vốn Hứa Sơn chính là Người của Hoàng Thành Ty, sau lại theo hộ tống Triệu Nhan từ nơi người Nữ Chân trở về, Triệu Nhan lo lắng y thiếu cánh tay không còn có thể đứng ở Hoàng Thành Ty, vì thế liền an bài cho y một chức vị giáo quan ở Trường quân đội, chuyên môn dạy các học viên một vài chương trình có liên quan đến tình báo, tuy nhiên Hứa Sơn cảm giác mình vẫn thích hợp ở Hoàng Thành Ty hơn, vì thế lại lần nữa trở lại Hoàng Thành Ty, trải qua mấy năm nay cố gắng, cùng với sự giúp đỡ Triệu Nhan, Hứa Sơn hiện tại cũng là một trong những đại đầu mục của Hoàng Thành Ty, hơn nữa y khác với Tiết Lang, mấy năm nay y vẫn ở kinh thành, cũng quen thuộc với sự vụ kinh thành nhất.
- Điện hạ, đã tra rõ ràng là ai ở sau lưng giở trò quỷ rồi!
Chỉ thấy Hứa Sơn hướng Triệu Nhan khom người thi lễ một cái nói, trên gương mặt gầy gò tràn đầy vẻ nghiêm túc, đoạn thời gian trước Triệu Nhan phát hiện có người ở sau lưng châm ngòi quan hệ giữa mình và Triệu Húc cho nên mới cho người thông báo Hứa Sơn, sai y âm thầm điều tra một chút. Hiện tại cuối cùng có kết quả.
- Là ai?
Triệu Nhan lúc này cũng trầm giọng nói, ta không phạm người, người không phạm ta nhưng nếu có người dám chủ động trêu chọc hắn, vậy cũng đừng trách hắn không khách khí.
- Là...
Hứa Sơn lúc này chần chờ một chút, tiếp theo mới mở miệng nói:
- Là Ngụy vương! Từ khi tiên hoàng qua đời, Ngụy vương liền thường xuyên tìm lý do vào cung, trước kia chỉ có đi tới chỗ Thái hậu thỉnh an, nhưng đoạn thời gian trước bỗng nhiên bắt đầu tiếp cận Bệ hạ, theo bên cạnh nói chuyện với Bệ hạ, Ngụy vương từng có lần thảo luận về Điện hạ trước mặt Bệ hạ!
- Nhị ca? Hóa ra là y!
Triệu Nhan nghe được Hứa Sơn nói cũng có chút không ngờ, Ngụy vương là phong hiệu Nhị ca Triệu Hạo, nói tới trước kia khi Triệu Húc còn tại thế, Triệu Hạo biểu hiện thật ra hết sức thành thật, mỗi ngày tự giam mình ở trong nhà đọc sách viết chữ, tựa hồ đối với chuyện bên ngoài tuyệt không quan tâm, nhưng đợi cho sau khi Triệu Húc qua đời, Triệu Hạo liền biểu hiện có chút dị thường rồi, chẳng những thường xuyên ra vào hoàng cung, hơn nữa còn chủ động kết giao với một số đại thần, chẳng qua Triệu Nhan tuyệt đối không nghĩ tới y cũng dám châm ngòi quan hệ mình và Triệu Hú.
- Điện hạ, Ngụy vương trong khoảng thời gian này vô cùng sinh động, chẳng những thường xuyên ra vào trong cung, hơn nữa còn kết giao đại thần nuôi dưỡng thế lực, chỉ sợ là có ý gì đó khác!
Lúc này Hứa Sơn mở miệng lần nữa nói, y cùng với Triệu Nhan vào sinh ra tử, mấy năm này lại được Triệu Nhan coi trọng, cho nên có mấy lời y cứ nói tiếp cũng không có gì e dè.
Triệu Nhan nghe đến đó cũng lộ ra vẻ mặt trầm tư, qua một lát mới mở miệng nói:
- Hứa Sơn, ngươi có thể giám thị động tĩnh của Nhị ca hay không?
Nghe được Triệu Nhan nói tới chuyện này, Hứa Sơn cũng lộ ra vẻ mặt ngượng nghịu, sau một lúc lâu mới mở miệng nói:
- Điện hạ ngài cũng biết, Hoàng Thành Ty hoàn toàn nghe lệnh bởi hoàng gia, bình thường không có mệnh lệnh đặc biệt, Hoàng Thành Ty tuyệt đối không thể giám thị người trong hoàng tộc, ta giúp Điện hạ điều tra một chút hành tung của Ngụy vương cũng chỉ có thể sử dụng một số thủ hạ mình tin cẩn, nếu để cho người giám thị Ngụy vương, chỉ sợ sẽ bị người khác phát hiện, nếu chẳng may đem chuyện này trình lên, ta cũng không phải sợ, chỉ sợ liên lụy đến Điện hạ.
Hứa Sơn cũng không phải cố ý từ chối, mà sự thật chính là như thế, đại đầu lĩnh Hoàng Thành Ty bây giờ là người của Cao Thái hậu, bên trong cũng bị Cao Thái hậu sắp xếp không ít nhân thủ, Hứa Sơn mặc dù là một đại đầu mục nhưng giữa các đại đầu mục cũng là tranh đấu gay gắt, không may sẽ bị người khác hạ thủ.
Triệu Nhan cũng biết Hứa Sơn khó xử, dù sao lúc này không giống ngày xưa, đồng thời điều này cũng làm cho hắn lại nghĩ tới Hoàng Ngũ Đức, lúc trước khi Hoàng Ngũ Đức chủ quản Hoàng Thành Ty, chỉ cần hắn mở miệng, cái dạng tình báo nào cũng có thể nắm bắt tới tay, chuyện muốn làm cũng chỉ cần chỉ bảo một tiếng sẽ làm xong ổn thỏa, nào phải bó gối như hiện tại.
Nghĩ đến những chuyện này, Triệu Nhan cũng thở dài, đương nhiên lại hỏi thăm một chút hướng đi Triệu Hạo mấy ngày này, sau đó mới để y trở về, về phần Triệu Nhan thì một thân một mình ngồi hồi lâu trong thư phòng, vẫn đang suy nghĩ vì sao Triệu Hạo làm như vậy.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!