Năm ngày, bốn ngày, ba ngày... Triệu Nhan gần như là đếm ngược thời gian, càng tới gần Tây An châu, trong lòng hẳn cũng lại càng khẩn trương, tuy rằng đến bây giờ vẫn chưa nhìn thấy bất luận cái gì gọi là dư nghiệt Tây Hạ, nhưng cũng chính bởi vì như vậy, mới càng thêm khiến người ta bất an, dù sao kẻ thù trong bóng tối càng nguy hiểm hơn.
Trên mặt đất tuyết đọng, đường cũng bị đông lạnh băng thành đá, vó ngựa đi ở trên phát ra âm thanh như đi trên đường xỉ măng, ngồi ở trong xe ngựa Triệu Nhan thường thường quay kính xe xuống hướng nhìn ra ngoài, trong ánh mắt cũng đầy vẻ lo lắng, lúc này hắn vừa vặn nhìn thấy Chủng Ngạc cưỡi ngựa ở gần đó, lập tức hướng đối phương vẫy vẫy tay.
- Quận Vương, có chuyện gì không? Chủng Ngạc ruổi ngựa đi đến bên cửa số của Triệu Nhan, sau đó thí lễ một cái nói.
- Chủng tướng quân, cách Tây An châu chỉ còn lại có hai ngày lộ trình, ngươi cảm thấy những dư nghiệt Tây Hạ sẽ động thủ trong hai ngày này chăng? Triệu Nhan vô cùng lo lắng mở miệng hỏi, hai ngày này hắn bởi vì lo lắng những chuyện này, thậm chí ngay cả buổi tối cũng ngủ không ngon giấc.
- Khởi bẩm Quận Vương, hai ngày này đã là cơ hội cuối cùng rồi, cho nên mạt tướng tin chắc bọn họ động thủ trong hai ngày này, vì thế mạt tướng đã chỉ huy huynh đệ cẩn thận đề phòng, nếu bọn hắn dám đến, tất nhiên sẽ khiến bọn hẳn có đến mà không có về! Chủng Ngạc ngồi trên lưng ngựa hướng Triệu Nhan ôm quyền hành lễ nói, so sánh với Triệu Nhan khẩn trương, y còn hết sức hưng phấn, đặc biệt nghĩ đến việc tiêu diệt dư nghiệt Tây Hạ, công lao liền sẽ thuộc về mình, càng làm cho y cảm giác máu huyết toàn thân đều sôi trào lên.
- Chỉ bằng tốt nhất Chủng tướng quân ngươi ra lệnh cho tướng sĩ tuần sát bên ngoài cẩn thận một chút. Ngàn vạn lăn đừng cho dư nghiệt Tây Hạ có bất kỳ cơ hội nào đánh lén chúng tai Triệu Nhan lúc này cũng lại phân phó nói, địch ở trong tối ta ở ngoài sáng, loại tư vị này khiến Triệu Nhan hết sức khó chịu. Nhưng không có bất luận phương pháp xử lý nào, chỉ có thể đem an toàn hy vọng ký thác vào tướng sĩ tuần sát bên ngoài.
Đối với lời Triệu Nhan chỉ bảo, Chủng Ngạc lập tức đáp ứng một tiếng, lúc này mới xoay người rời khi mà Triệu Nhan thì lại lo lắng nhìn hoàn cảnh xung,
quanh một chút, rồi mới đóng cửa sổ. Trong xe ngựa không chỉ có Triệu Nhan, Hoàng Ngũ Đức đã ở đấy. Chỉ thấy y nghe được Triệu Nhan và Chủng Ngạc nói chuyện lập tức cười mở miệng nói: - Quận Vương không cần phải lo lảng. Trong khoảng thời gian này. Hoàng thành ty cũng thu được một ít tin tức về bọn tàn dư Tây Hạ, bọn chúng bắt đầu hướng về Tây An châu bên này tập trung, phỏng chừng chính là vì cứu Lý Lượng Tộ ra ngoài, đáng tiếc người của chúng ta lại không thể xâm nhập vào sâu hơn
Hoàng Ngũ Đức nói xong cũng lộ ra vài phần tiếc nuối và ảo não, từ khi tấn công Tây Hạ, đại bộ phận Hoàng Thành Ty đều bại lộ, trong khoảng thời gian này y tuy rằng lại tiêu phí không ít tỉnh lực một lượng quân do thám ngăm mới, nhưng bởi vì thời gian hơi ngần, khiến cho Hoàng thành ty ở Tây Hạ còn chưa đủ sâu, đối với hành tung bọn tàn dư Tây Hạ cũng không cách nào nắm giữ, nếu không cũng sẽ không phiền toái như vậy khiến Triệu Nhan mạo hiểm theo.
- Điều này cũng không thể trách các ngươi, huống chỉ Hoàng thành ty các ngươi trong cuộc chiến tiêu diệt diệt Tây hạ lập nhiều công lớn. Bại lộ thân phận cũng không cách nào tránh khỏi. Triệu Nhan lập tức an ủi, tuy nhiên ngay sau đó hắn lại nghĩ tới một việc, lập tức trăm giọng hỏi: - Lão Hoàng, ngươi có thể xác định người cầm đầu chính là con của Trương Nguyên sao?
Trương Nguyên tên người này trong tri thức đời sau cũng không phải quá rõ ràng, nhưng Triệu Nhan đã ở Đại Tống khá lâu, cũng không phải là người không biết không hiểu, đây là tên hán gian số một, gã vốn là người đọc sách. Bởi vì nhiều lần khoa cử thi rớt, kết quả là đối với Đại Tống sinh ra oán hận, vì thế chủ động đầu nhập quân Lý Nguyên Hạo khi ấy còn chưa xưng đế, và tích cực vì y mưu toan, trở thành mưu sĩ bên người Lý Nguyên Hạo.
Trương Nguyên người này đi theo Lý Nguyên Hạo lập nhiều công lao, trong đó nổi danh nhất chính là cuộc chiến Hảo Thủy Xuyên, Lý Nguyên Hạo cũng chính là nghe theo đề nghị của Trương Nguyên, vừa mới đánh bại quân Tống, kết quả làm cho hơn bảy vạn quân Tống chết trận, vô số dân chúng trôi dạt khắp nơi, càng thêm hận chính là, Trương Nguyên ở Hảo Thủy Xuyên sau đó còn viết "Hạ tủng hà tăng tủng, hàn kỳ vị túc kỳ. Mãn xuyên long hổ liễn, do tự thuyết binh cơ.” Câu thơ, này là đến cười nhạo văn võ cả triều Đại Tống, đồng thời cũng phát tiết nỗi oán hận thi rớt, hơn nữa sau trận này, Trương Nguyên liền được phong quan thành Tướng quốc Tây Hạ, trở thành người đứng đầu bên cạnh Lý Nguyên Hạo, có thể nói là đường làm quan rộng mở cực kỳ.
Sau này Trương Nguyên nhiều lần khuyên bảo Lý Nguyên Hạo xuôi nam tấn công Đại Tống, và đề xuất sách lược, 'Đánh chiếm Hán địa, khiến người Hán e sợ", đáng tiếc tầm nhìn của Lý Nguyên Hạo thiển cận, mỗi lăn đều chỉ muốn đi Đại Tống đánh cướp một phen, điều này cũng làm cho tình hình tài chính khó khăn, cuối cùng Lý Nguyên Hạo càng không để ý lời khuyên nghị hòa với Đại Tống của Trương Nguyên, kết quả Trương Nguyên vì thế buồn bực không vi, rốt cục ba năm sau qua đời.
Có thể nói đúng là nhờ Trương Nguyên mưu toan, mới khiến cho Lý Nguyên Hạo liên tiếp đánh bại quân Tống, cuối cùng lại lập quốc xưng đế, vì thế Đại Tống đối với Trương Nguyên người này cũng là hận thấu xương, theo Hoàng Ngũ Đức nói, Hoàng thành ty từng nhiều lần bố trí ám sát người này, đáng tiếc lại đều không thành công. Mặt khác đáng nhắc tới chính là, bởi vì Trương Nguyên, Đại Tống vì phòng ngừa kẻ sĩ phát sinh lòng phản bội, vì thế khoa cử cũng tiến hành một vài cải cách, tỷ như đối với nhiều lần thi rớt thì ban cho cùng danh vị xuất thân với tiến sĩ, chính là để lung lạc lòng người loại người như Trương Nguyên, đáng tiếc hành động này lại làm cho tỷ lệ quan lại vô dụng của Đại Tống tăng theo, tài chính cũng càng thêm căng thẳng.
- Điểm ấy Quận Vương không cần hoài nghi, Trương Nguyên là mưu sĩ bậc nhất của Lý Nguyên Hạo, được Lý Nguyên Hạo tín nhiệm vô cùng, sau khi Trương Nguyên chết, con trai y là Trương Vi nằm trong tay Phi kỵ ty của Tây Hạ, Phi kỵ ty nhiệm vụ giống Hoàng thành ty, đều là trực tiếp chịu sự chỉ huy của Hoàng đế, là một lực lượng ngầm, lúc trước sau khi Hưng Khánh phủ thành bị công phá, Trương Vi liền mang theo người chạy ra ngoài, và tụ tập không ít lực lượng, trở thành một trong những thế lực tàn dư Tây Hạ lớn nhất. Hoàng Ngũ Đức nghe tới đó liền trả lời.
Triệu Nhan nghe đến đó cũng gật gật đầu, hắn sở đĩ đồng ý để Chủng Ngạc lấy Lý Lượng Tộ làm mồi, hấp dẫn những dư đảng Tây Hạ chui đầu vô lưới cũng là bởi vì từ chỗ Hoàng Ngũ Đức nghe nói bọn dư đắng Tây Hạ lấy con của Trương Nguyên là Trương Vi làm kẻ căm đầu, lại nói tiếp Trương Nguyên tuy rằng chết rồi, nhưng Trương gia bọn họ lại như cũ vẫn đối với Tây Hạ trung thành hết mực và tận tâm, trong sáng trong tối châm ngòi cho Tây Hạ và Ðại Tống xảy ra chiến tranh, đối với gia tộc Hán gian này, Triệu Nhan cũng càng căm hận hơn so với bất cứ kẻ nào, nên mới đồng ý mạo hiểm như thế.
- Lão Hoàng, nếu tên Trương Vi mà ngươi nói kia muốn cứu Lý Lượng Tộ, sẽ dùng phương pháp gì? Triệu Nhan lúc này bỗng nhiên cau mày mở miệng nói, Trương Vi đầu lĩnh Phi Kỵ Ty, Hoàng Ngũ Đức hẳn là đối với gã có chút hiểu biết, mặt khác gã cùng với Hoàng Ngũ Đức đều là thống lĩnh nội gián, ý nghĩ của bọn họ có lẽ có điểm chung, cho nên Triệu Nhan mới hỏi ý kiến y.
- Chuyện này... Hoàng Ngũ Đức nghe đến đó cũng lộ ra một nụ cười khổ, sau một lát mới mở miệng nói: Quận Vương có điều không biết, Trương Nguyên khi còn sống chính là mục tiêu số một của Hoàng thành y,vì ám sát người này, Hoàng thành ty cũng hao tổn không ít nhân thủ, đối với cái tên Trương Nguyên cũng vô cùng rõ ràng, cho nên gã bắt đầu phong tỏa hết tin tức về người nhà, sau đó Trương Ví trở thành đầu lĩnh Phi Kỵ ty, càng thêm chú trọng giữ bí mật, kết quả Hoàng thành ty đối với tên Trương Vi biết rất ít, ngoại trừ họ tên của gã, chúng ta ngay cả gã cụ thể bao. nhiêu tuổi đều không thể xác định, tuy nhiên theo chúng ta phỏng chừng, Trương Vĩ hắn là ba bốn mươi tuổi, là người trung niên, về phần tính cách như thế nào, chúng ta cũng hoàn toàn không biết gì cả, cho nên lão nô cũng không thể đoán được ý nghĩ của gã.
Triệu Nhan cũng không nghĩ đến cái tên Trương Vi thật không ngờ thần bí như vậy, ngay cả Hoàng thành ty cũng không có tin tức xác thực, điều này làm cho hắn cũng lại cau chặt mày, bởi vì hắn bỗng nhiên nghĩ đến một người, là Từ Đắc Tổ, người này cũng đồng dạng khiến Hoàng thành ty bó tay không biện pháp, nếu Trương Vi cũng khó đối phó giống Từ Đắc Tổ, vậy thì cũng phiền toái rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!