Triệu Nhan nghe thấy Hoàng Ngũ Đức lo lắng như thế tìm đến mình, hơn nữa còn là chuyện quan trọng, lập tức sững sờ, sau đó ngay lập tức bước nhanh về phía tiền điện. Lấy thân phận của Hoàng Ngũ Đức thì có thể để y nói ra bốn chữ "vô cùng quan trọng”, nhất định là rất quan trọng, vì thế Triệu Nhan cũng không dám chậm trễ.
Khi Triệu Nhan vội vã chạy tới tiền điện thì vừa vặn nhìn thấy Hoàng Ngũ Đức đang chắp tay sau lưng lo lắng đi tới đi lui trong điện, khi y nhìn thấy Triệu Nhan thì vẻ mặt lập tức lộ ra vui mừng nói:
- Quận vương ngài đã tới, Âm Minh Ty bên kia xảy ra chuyện lớn rồi!
Nghe được Hoàng Ngũ Đức nhắc tới Âm Minh Ty, Nhan không khỏi biến sắc, lập tức phất tay bảo thị nữ và người hầu ở xung quanh lui ra, lúc này mới lo lắng mở miệng truy hỏi:
- Sao lại thế này? Không phải Từ Đắc Tổ đã chạy trốn rồi sao? Chẳng lẽ các ngươi đã phát hiện ra dấu vết của gã, hoặc là bắt được gã?
- Không có.
Hoàng Ngũ Đức nghe Triệu Nhan mở miệng hỏi có bắt được Từ Đắc Tổ không, cũng không khỏi cười khổ một tiếng nói. Mấy ngày nay y bày ra thiên la địa võng, nhưng không tìm thấy bất kì tin tức gì của Từ Đắc Tổ, nhưng ngay sau đó y sắc mặt cổ quái nói
- Mặc dù ta không bắt được Từ Đắc Tổ, nhưng hôm qua nhận được một tin tức kỳ quái.
Nghe thấy Hoàng Ngũ Đức vẫn chưa tra được tin tức của Từ Đắc Tổ, tuy rằng điều này cũng nằm trong dự liệu của Triệu Nhan, nhưng vẫn làm cho hẳn có. chút thất vọng, hẳn cũng mất đi hứng thú đối với tin tức “kỳ quái” trong miệng Hoàng Ngũ Đức, nhưng vẫn thuận miệng hỏi một câu:
- Tin tức gì?
- Lần này lại có người truyền tin tức cho ta, hơn nữa hẳn là cùng một người với người báo tin ngài ở trong địa cung. Ngài đoán xem lần này y truyền tin tức gì đây?
Hoàng Ngũ Đức cũng nhìn ra Triệu Nhan thất vọng, nhưng y vẫn đầy tin tưởng mở miệng nói, thậm chí còn để Triệu Nhan đoán thử, từ đó có thể biết hẳn là một tin tức tốt.
- Rốt cuộc là tin tức gì? Sao có thể khiến cho lão Hoàng ngươi hưng phấn như thế?
Triệu Nhan nghe đến đó cũng không khỏi kinh ngạc hỏi.
Lần trước người báo cho Hoàng Ngũ Đức mình đang ở trong địa cung là Liễu Không. Chuyện này ngoài Triệu Nhan, Bảo An công chúa và vài người nữa thì không ai biết. Thậm chí ngay cả đầu lĩnh gián điệp như Hoàng Ngũ Đức cũng không biết. Nhưng điều khiến Triệu Nhan cảm thấy kỳ quái là mình đã trở về lâu như vậy nhưng vẫn chưa từng gặp Liễu Không, cũng không có bất cứ tin tức gì của y. Điều này khiến cho hắn có chút bận tâm, không nghĩ tới lăn này y lại cung cấp tin tức về Âm Minh Ty cho Hoàng Thành Ty, chẳng lẽ y muốn mượn Hoàng Thành Ty tiêu diệt triệt để Âm Minh Ty sao? Dù sao Từ Đắc Tổ còn sống thì Âm Minh Ty cũng là uy hiếp lớn đối với y.
- Ha hả, tuy rắng ta không biết người này là ai, nhưng tình báo lần này y cung cấp cho ta rất quan trọng. Gần như tất cả vị trí cứ điểm của Âm Minh Ty ở Đại Tống cùng với thân phận bên ngoài của một số nhân vật quan trọng đều ở trong tình báo. Càng làm cho ta khiếp sợ chính là ngay cả trong cung và Hoàng Thành Ty cũng có gian tế của Âm Minh Ty. Lúc đầu ta còn không dám tin tưởng, nhưng sau khi trải qua vài ngày âm thầm quan sát thì ta có thể xác định tin tình báo này là thật. Như vậy ta có thể lập tức bắt đầu quét sạch tất cả lực lượng của Âm Minh Ty trong biên giới Đại Tống!
Hoàng Ngũ Đức nói tới đây thì vẻ mặt vô cũng hưng phấn, mấy năm nay y bị Âm Minh Ty áp chế đến không thở nổi. Lần này cuối cùng có thể xoay người được rồi
- Thì ra là thế, như vậy thì đúng là một chuyện rất tốt!
Triệu Nhan nghe đến đó không kinh ngạc chút nào nói. Lúc trước hắn biết Liễu Không xếp một tên gian tế ở Âm Minh Ty, hơn nữa địa vị của gã hình như cũng không thấp. Chính là nhờ có sự trợ giúp của tên gian tế này mà đám người Triệu Nhan mới có thể trốn thoát. Có tên gian tế kia thì Liễu Không có thể biết một số tình báo cơ mật trong nội bộ Âm Minh Ty cũng rất bình thường. Chỉ có điều không biết hiện tại tên gian tế kia còn sống hay đã chết. Dù sao với sự khôn khéo và tàn nhẫn của Từ Đắc Tổ, ông ta nhất định sẽ phát hiện ra có gian tế, đến lúc đó Âm Minh Ty nhất định sẽ bị tẩy trừ một phen. Triệu Nhan đương nhiên hy vọng tên gian tế kia có thể tránh được một kiếp, dù sao đối phương coi như là đã cứu hẳn một mạng.
Hoàng Ngũ Đức nhìn thấy sau khi Triệu Nhan nghe được tin tức mình nói thì trên mặt không lộ ra vẻ kinh ngạc. Điều này càng khẳng định một ý nghĩ trong lòng y, lập tức cười ha ha tiến lên phía trước nói
- Quận vương, người này hai lần cung cấp tin tức vô cùng quan trọng cho chúng ta, hơn nữa còn có liên quan với Âm Minh Ty, ngài nghĩ người này muốn làm gì đây? Có lai lịch như thế nào?
Nghe thấy lời của Hoàng Ngũ Đức, Triệu Nhan lập tức hiểu được, hoá ra hôm nay y tới tìm mình là để nghe ngóng lai lịch của người truyền tin. Điều này làm cho hắn cười nhạt, nhìn Hoàng Ngũ Đức nói:
- Ta cũng rất tò mò người này vì sao cung cấp tin tức cho các ngươi hai lần, hơn nữa còn cứu ta một lần, lão Hoàng nếu ngươi có thể tìm được y thì nhất định phải để cho ta gặp một lăn, đến lúc đó ta phải nói lời cảm tạ trước mặt y!
Hoàng Ngũ Đức nhìn Triệu Nhan giả ngụ, trên mặt cũng không khỏi lộ ra nụ cười khổ. Y tới nơi này đích thật là để hỏi thăm lai lịch của người truyền tin, đáng tiếc hiện tại Triệu Nhan rõ rằng không muốn nói cho y biết. Điều này làm cho y hết sức bất đắc dĩ, nhưng chuyện này vô cùng quan trọng, vì thế y tiếp tục kiên trì hỏi:
- Quận vương, ngài bị bắt cóc khi đang điều tra vụ án chùa Hương Tích, hơn nữa theo lời Vương Triều thì ngài rất tin tưởng chủ tì Liễu Không của chùa Hương Tích chưa chết, không biết sau khi ngài bị bắt cóc thì có từng gặp y chưa?
Nếu là những người khác, Hoàng Ngũ Đức chỉ sợ sớm đã sai người bắt lại nghiêm hình tra khảo đối phương rồi. Đáng tiếc Triệu Nhan cũng không phải là người thường, mà là một trong bốn vị hoàng tử Đại Tống. Mặt khác Hoàng Ngũ Đức hết sức tôn kính với Triệu Nhan, cho nên y cũng chỉ có thể hỏi một chút, nếu Triệu Nhan không muốn nói thì y cũng không có cách nào.
- Không có, nói đến chuyện của Liễu Không, ta cũng hy vọng lần này ngươi có thể bắt lấy một vài người trong Âm Minh Ty, tốt nhất là từ miệng bọn họ hỏi ra sống chết của Liễu Không, đây cũng là chuyện ta hết sức quan tâm.
Triệu Nhan không chút nghĩ ngợi liền phủ nhận.
Tuy rằng Liễu Không giúp đỡ hắn chạy trốn, cũng không tham dự vào chuyện của Âm Minh Ty, nhưng dù sao y cũng là con trai của Từ Đắc Tổ, cũng là người thừa kế duy nhất của Âm Minh Ty. Nếu để cho Từ Đắc Tổ biết thân phận của y thì chỉ sợ cũng sẽ đưa y vào danh sách đối tượng cần bắt giữ, thậm chí ngay cả Triệu Thự cũng sẽ không bỏ qua cho y. Ngoài ra còn có Nhan Ngọc Như, nếu xảy ra chuyện thì thân phận của Nhan Ngọc Như cũng có thể bị lộ ra ngoài, đến lúc đó chỉ sợ ngay cả Quận vương hẳn cũng rất khó bảo vệ cho nàng.
- Quận vương, chuyện này chẳng những vô cùng quan trọng với Hoàng Thành Ty mà còn liên lụy đến an nguy của Đại Tống sau này. Vì thế xin ngài suy nghĩ thêm một chút, nói không chừng có thể nhớ tới gì đó!
Hoàng Ngũ Đức lại cười khổ thỉnh cầu, người khôn khéo như y kì thật cũng đã sớm nhìn ra, Triệu Nhan khẳng định đã gặp được Liễu Không. Hơn nữa người truyền tin cho mình hắn là Liễu Không, thậm chí Triệu Nhan còn biết một số việc mà mình không biết, việc này cũng là việc mà Hoàng Ngũ Đức muốn biết nhất.
Triệu Nhan nhìn bộ dạng đau khổ thỉnh cầu của Hoàng Ngũ Đức, trong lòng cũng có chút không đành lòng, nhưng hẳn cũng tuyệt đối không thể bán đứng Liễu Không, vì thế cuối cùng chỉ đành thở dài nói:
- Lão Hoàng, ta biết trong lòng của ngươi hẳn là đoán ra một ít, nhưng chuyện của Liễu Không ta thực sự không thể nói cho ngươi biết, vì thế hy vọng ngươi đừng để cho ta khó xử. Nhưng ta cũng có thể cam đoan, Liễu Không tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện có lỗi với Đại Tống!
Nghe được lời nói thắng thần của Triệu Nhan, Hoàng Ngũ Đức rốt cục hiểu được mình không thể moi ra được gì từ miệng hẳn. Nhưng Triệu Nhan tin tưởng y như vậy cũng làm cho y vui mừng, lập tức gật đầu nói:
- Ta hiểu rồi, ta sẽ không hỏi về chuyện của Liễu Không nữa, chỉ hy vọng sau này Liễu Không sẽ không xuất hiện ở kinh thành nữa. Nếu không cho dù ta không bắt y thì chỉ sợ cũng có người khác cảm thấy hứng thú với y.
- Lão Hoàng, cảm ơn ngươi!
Triệu Nhan nghe đến đó cũng hết sức cảm động mà nói, có thể được một người trung thành với Triệu Thự như Hoàng Ngũ Đức làm việc tư giúp mình cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Hơn nữa Hoàng Ngũ Đức cũng vì vậy mà gánh chịu mạo hiểm.
Tiếp theo Triệu Nhan tán gẫu với Hoàng Ngũ Đức. về chuyện Hoàng Thành Ty quét sạch Âm Minh Ty. Có tình báo do Liễu Không cung cấp, có thể nói Âm Minh Ty đã hoàn toàn bại lộ trước Hoàng Thành Ty, Hoàng Ngũ Đức cũng đã điều động một đội chuẩn bị tập kích bất ngờ Âm Minh Ty, đánh cho bọn họ trở tay không kịp.
'Sau khi tiễn Hoàng Ngũ Đức, Triệu Nhan ngồi một mình một lúc lâu ở trên điện. Hắn trở về lâu như vậy, nhưng Liễu Không vẫn không liên hệ với hẳn. Hơn nữa hôm nay Hoàng Ngũ Đức đến tìm hẳn, từ chuyện này thì có thể thấy Hoàng Thành Ty hẳn là cũng không phát hiện ra tung tích của Liễu Không, chuyện này có chút bất thường.
- Người khác có lẽ không biết hành tung Liễu Không, nhưng có một người sẽ biết.
Trầm tư nửa ngày Triệu Nhan bỗng nhiên mở miệng lẩm bẩm. Sau đó đứng lên trở lại nội trạch, cuối cùng đi đến chỗ của Bảo An công chúa. Toàn bộ Quận vương phủ có hai người có khả năng nhất biết hành tung của Liễu Không. Một người là Nhan Ngọc Như, nhưng Triệu Nhan biết nàng không có liên hệ với Liễu Không, người còn lại chính là Bảo An công chúa. Nàng ta hằng năm dùng bồ câu đưa tin với Liễu Không, vì thế muốn biết Liễu Không ở đâu thì tốt nhất là đến hỏi nàng.
- Tam đệ sao đệ lại tới đây?
Lúc này Bảo An công chúa mới vừa dùng xong điểm tâm, đang thêu thùa ở trong phòng, nhìn thấy Triệu Nhan đi vào thì lập tức cười mở miệng nói, đồng thời cũng dừng việc thêu thùa trong tay lại. Tuy rằng là công chúa của một nước, nhưng kĩ thuật thêu thùa của nàng lại không thua ai cả. Hiện tại nàng đang làm một bộ quần áo nhỏ cho đứa con sắp chào đời của Gia Luật Tư.
- Nhị tỷ, ta tới là có chuyện quan trọng muốn hỏi tỷ!
Triệu Nhan nóng lòng muốn biết tin tức của Liễu Không, vì thế cũng không khách sáo, trực tiếp tiến vào chủ đề chính.
- Chuyện gì?