Bên ngoài cổng lớn của biệt viện, một tăng nhân trẻ tuổi trên người mặc bộ y phục hòa thượng màu xanh nhạt đứng ở đó, Triệu Nhan từ cửa sổ của xe vừa nhìn thấy bóng lưng cao lớn của đối phương, lập tức đã nhận ra thân phận của người đó, liền không kìm được lớn tiếng gọi:
- Liễu Không ngươi về lúc nào vậy?
Nghe thấy giọng của Triệu Nhan, Liễu Không ở phía trước lập tức quay đầu, khi nhìn thấy Triệu Nhan đang nhảy xuống từ trên xe ngựa, cũng không giấu được một nụ cười nói:
- Hôm nay vừa về đến thành Đông Kinh liền đến chào hỏi quận vương, có điều vừa nấy người hầu trong vương phủ nói quận vương không ở nhà, tiểu tăng vốn còn có chút thất vọng, không ngờ lại khéo như vậy gặp được quận vương trở về.
- Ha ha, thật là tình cờ, chúng ta mau vào trong trò chuyện!
Triệu Nhan cười mời Liễu Không vào biệt viện, tuy nhiên lúc này hẳn nhớ tới chuyện Liễu Không và Bảo An công chúa tỷ tỷ của mình, trong lòng lại không nén nổi cự nự, chỉ là bề ngoài không biểu hiện ra
Sau khi ngồi vào phòng khách, Triệu Nhan cũng vô cùng nhiệt tình hỏi thăm về chuyện Liễu Không ở vùng ven biển Sơn Đông, ban đầu khi hẳn rời đi, từng giao việc mở rộng tôm khô và hải tràng cho Liễu Không, hơn nữa còn bảo quan viên bản địa giúp đỡ y, cũng không biết hiện giờ thế nào rồi?
- Bần tăng lần này tới kinh thành chính là vì chuyện này, quan phú bản địa vô cùng coi trọng chuyện tôm khô và hải tràng, tổ chức từng đợt ngư dân địa phương đánh bắt và phơi nẵng chế biến, sau đó do quan phủ gộp lại thu mua, bây giờ đã tích lũy được không ít hàng, lần này đưa lô hàng đầu tiên tới kinh thành, tiểu tăng cũng đi theo lô hàng này đến, vì để giúp họ mở rộng một chút!
Liễu Không cười nhạt mở miệng giải thích, so với mấy tháng trước, y bây giờ đen gầy đi một chút, xem ra cũng nếm không ít khổ cực, nhưng sự nho nhã tuấn tú của y dường như đã khắc sâu trong xương cốt rồi, nhất cử nhất động đều khiến người khác cảm thấy thoải mái.
- Lô hàng đầu tiên lại đã đưa đến rồi, đúng là quá trùng hợp, vừa hay phủ của ta mở một tửu lâu, lô hàng này nhất định phải để cho chúng ta trước!
Triệu Nhan nghe đến đây cũng lập tức cất lời.
Cho dù không có tửu lâu, hẳn cũng muốn một ít tôm khô và hải tràng, tôm khô mà hẳn mang về lần trước rất được nữ nhân trong nhà yêu thích, ví dụ như Tiểu Đậu Nha, ăn một cái bánh bao cũng nhét tôm khô vào trong, kết quả chẳng mấy ngày đã bị bọn họ ăn sạch.
- Ha ha. Cho dù quận vương không muốn, tiểu tăng cũng phải cố đưa cho quận vương một ít, dù sao số lượng lô hàng này rất nhiều, tiểu tăng cũng phải mặt dày, đi tiếp thị các tửu lâu quán cơm lớn ở kinh thành, nếu không khó mà bán hết được.
Liễu Không nghe thấy lời của Triệu Nhan cũng không kìm được cười cất tiếng, vì cải thiện cuộc sống ngư dân vùng biển, y nguyện ý trả bất cứ giá nào, càng đừng nói chỉ là khuôn mặt hèn mọn này.
- Liễu Không ngươi là đệ nhất đầu bếp thành Đông Kinh chúng ta. Rất nhiều người đều mong ngóng Hương Tích Yến của ngươi mở lại, chỉ căn ngươi nói hai loại nguyên liệu này tốt, những tửu lâu đó còn không phải giành giật nhau mua sao?
Triệu Nhan cũng cười nói, nói ra Hương Tích Yến của Liễu Không cũng rất lâu rồi chưa mở cửa, nghĩ đến mĩ vị ở Hương Tích Yến hẳn cũng không khỏi chảy nước miếng.
Đối với sự khen ngợi của Triệu Nhan, Liễu Không cũng không khỏi khiêm tốn vài câu, sau đó Triệu Nhan lại hỏi về cuộc sống từng trải cụ thể mấy tháng nay của y. Liễu Không cũng kế từng chuyện một, cuối cùng Liễu Không bỗng nhiên cười nói:
- Tiểu tăng vẫn chưa vào tới kinh thành đã nghe nói đến danh tiếng dạy học trong Hiển Vĩ Quán của quận vương, vài tháng ngắn ngủi không gặp, quận vương đã trở thành bậc thầy tạp học một đời của Đại Tống, thực sự đáng mừng!
Ở thời đại Bắc Tống này, nho học mới là chính tông, nội dung Triệu Nhan dạy chính đều là các kiến thức như toán học, thiên văn, địa lí. Những môn khoa học này được gọi chung là tạp học, cho nên người bên ngoài đều gọi Triệu Nhan là bậc thầy tạp học, tuy cái tên tạp học này nghe thì có vẻ không hay cho lắm, nhưng có thể được gọi là thầy, địa vị vẽ mặt học thuật tuyệt đối không thua kém các thầy nho kia
- Ha ha. Chỉ là chút hư danh thôi, điều ta muốn chỉ là hi vọng có thể nhanh chóng truyền dạy hết những gì mình học được, tuy bây giờ có thể vẫn chưa thấy gì, nhưng tương lai những trí thức này nhất định sẽ là một con đường lớn, ảnh hưởng rất lớn tới cuộc sống của chúng ta!
Triệu Nhan khi nói đến cuối, khuôn mặt lộ ra vẻ tự tin, hắn tin tưởng vững chắc rằng cùng với sự truyền bá của tri thức, chắc chắn sẽ có ngày càng nhiều người nhận ra con đường phát triển của xã hội.
Nghe thấy những lời này của Triệu Nhan, Liễu Không cũng bất ngờ đánh giá Triệu Nhan vài lần, cuối cùng lộ ra biểu cảm khâm phục nói:
- Quận vương là một người có niềm tin, hơn nữa còn có học thức người thường không thể sánh được, bần tăng tin rằng quận vương sau này nhất định sẽ. thành công.
- Ha ha, nhận lời chúc này của Liễu Không ngươi, sau này ngươi nhất định sẽ lĩnh hội được những thay đổi mà những tri thức ta truyền bá này mang lại!
Triệu Nhan lúc này cũng lại cười nói, thực ra hẳn cũng đã tác động không nhỏ tới Đại Tống, ví dụ như sự xuất hiện của xà phòng thơm và than tố ong, khiến phương thức sống của rất nhiều người dân Đại Tống thay đổi
Kế tiếp Triệu Nhan lại cùng Liễu Không hàn huyên vài câu chuyện phiếm, lúc này trời đã tối, Triệu Nhan vốn muốn giữ Liễu Không lại ăn cơm, nhưng Liễu Không lại nói có việc phải về thành, nên Triệu Nhan cũng không tiện níu kéo y, chỉ đành đích thân tiễn y ra ngoài cửa, tồi mời y có thời gian lại tới, Liều Không cũng đồng ý nhất định sẽ đến nghe hắn giảng bài, sau đó y mới quay người rời đi.
Nhìn Liễu Không xa dần, Triệu Nhan lại nhớ tới Bảo An công chúa tỷ tỷ của mình, điều này khiến cho hắn không nén nối thở dài, nếu Liễu Không không phải người xuất gia, mà là một thư sinh tài hoa xuất chúng, thì chuyện của y và Bảo An công chúa cũng không phải không có khả năng, chỉ là tấm lòng hướng phật của Liễu Không dường như cũng rất kiên định, y có nguyện vì Bảo An công chúa mà hoàn tục không?
Lúc đó Triệu Nhan chau mày trở vào bên trong, Tào Dĩnh bọn họ đều đang ăn cơm tối, vì Bảo An công chúa cũng ở đó, nên Triệu Nhan cũng không nhắc tới chuyện Liễu Không tới thăm, đợi sau bữa tối, Triệu Nhan mới kéo Tào Dĩnh về phòng, nói lại chuyện Liễu Không trở về cho nàng.
- Phu quân có kế hoạch gì với chuyện này?
Tào Dĩnh nghe đến đây cũng không khỏi chau mày hồi.
- Vốn đĩ lần trước ta định tìm tam tỷ nói chuyện, nhưng lại lo tính tình của tam tỷ, vì vậy mới cứ không dám nói với tỷ ấy, nhưng bây giờ xem ra, tốt nhất vẫn nên nói chuyện với tam tỷ, sau đó bảo tỷ ấy đi dò la ý của nhị tỷ.
Triệu Nhan lúc này thở dài một tiếng nói, hôn nhân của Bảo An công chúa vốn vô cùng bất hạnh, bây giờ lại gặp phải một mối nghiệt duyên như vậy, khiến hắn cũng cảm thấy hết sức khó xứ.
- Để tam tỷ biết chuyện này cũng tốt, phu quân dự định khi nào nói với tam tỷ?
Tào Dĩnh nghĩ ngợi rồi cũng tán đồng nói, đối với chuyện này của Bảo An công chúa, đến nàng trước giờ. luôn cơ trí cũng không có cách gì.
- Liễu Không đã quay về rồi, nhị tỷ lại vẫn luôn thư. từ qua lại với Liễu Không, e rằng cũng hay tin y quay. về, vì vậy chuyện này không nên đêm dài lắm mộng, bây giờ ta sẽ đi tìm tam tỷ!
Triệu Nhan nói rồi đứng dậy cất lời.
- Phu quân khoan đã, tam tỷ bây giờ chắc đang ở cùng nhị tỷ, hay là thiếp đi gọi tỷ ấy đến!
-Tào Dĩnh kéo Triệu Nhan lại nói.
- Cũng được, vậy ta sẽ chờ ở đây!
Triệu Nhan cũng lập tức đồng ý, nhưng lúc này hắn chợt lại nhớ tới một chuyện, liền nói với Tào Dĩnh:
- Nương tử, nàng cảm thấy nếu Liễu Không hoàn tục, y và nhị tỷ có khả năng đến với nhau không?
- Cái này...
Tào Dĩnh nghe thấy lời của Triệu Nhan cũng sững sờ, cau mày suy nghĩ một lát, cuối cùng lại cười khổ một tiếng nói:
- Nếu Liễu Không là một tăng nhân bình thường, thì khiến y lặng lẽ hoàn tục, sau này còn có khả năng ở bên nhị tỷ, nhưng Liễu Không lại là cao tăng nổi tiếng kinh thành, nếu như y hoàn tục, nhất định sẽ gây nên sự chú ý của vô số người, lại thêm cùng nhị tỷ ở bên nhau, e rằng sẽ bị vô số người chê trách, phụ hoàng và mẫu hậu nghĩ đến những điều này, sợ là căn bản không đồng ý cho họ ở bên nhau.
Khi nói tới đây, Tào Dĩnh dừng một chút rồi nói tiếp:
- Ngoài ra thiếp tuy hiểu biết không nhiều về Liễu Không, nhưng y tuổi trẻ đã có thể trở thành cao tăng nổi tiếng trong phật môn, từ đây có thể biết y chắc chân cũng có một trái tim hướng phật thành kính, cho nên thiếp lo y căn bản không đồng ý hoàn tục.
- Ta biết rồi, nương tử nàng đi mời tam tỷ qua đây một chuyến đi!
Triệu Nhan nghe phân tích của Tào Dĩnh cũng thở dài một tiếng lần nữa, xem ra mình chỉ có thể khuyên nhủ Bảo An công chúa cất đứt mối tình này.
Tào Dĩnh nhìn thấy bộ dạng khó xử của Triệu Nhan, vốn muốn khuyên vài câu, nhưng lại cứ mở miệng mà không thể nói gì, cuối cùng cũng chỉ có thể bất lực lắc đầu, sau đó nhẹ nhàng khép cửa ra ngoài
Khoảng chừng một khắc sau (15 phút), Triệu Nhan liền nghe thấy bên ngoài truyền tới một tràng tiếng bước chân rộn ràng, không cần hỏi hắn cũng biết là Thọ Khang công chúa đã tới, có điều ngoài Thọ Khang công chúa không còn tiếng bước chân của ai khác, xem ra Tào Dĩnh không cùng quay lại, mà để tỷ đệ hai người bàn chuyện này.
- Tam đệ, đệ tìm ta có chuyện gì?
Chỉ thấy Thọ Khang công chúa đẩy cửa tự nhiên đi vào ngồi đối diện Triệu Nhan hỏi, nàng trước nay không biết thế nào là khách khí với Triệu Nhan, có chuyện gì đều thẳng thần nói ra, trong hoàng gia có thể xuất hiện một người ngay thẳng như nàng, cũng coi như hiếm có.
- Tam tỷ, đệ tìm tỷ tới là muốn nói với tỷ về chuyện của nhị tỷ!
Triệu Nhan hết sức nghiêm túc nói.
- Nhị tỷ có thể có chuyện gì?
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!