Tào Dĩnh nằm trong lòng Triệu Nhan, kể lại chuyện về Âu Dương Uyển Linh một lần, cuối cùng lại muôn phần ảo não kết luận: - Câu chuyện là như vậy, tam tỷ vốn dĩ có ý tốt, muốn dùng cách này để xóa bỏ ý nghĩ xuất giá của Âu Dương tỷ tỷ, thiếp và nhị tỷ lúc đó không lập tức ngăn cản, mà còn tặng thêm vài bài thơ, vốn nghĩ có thể đần dần xóa tan, nhưng không ngời cuối cùng lại rắc rối tới bước đường này.
Triệu Nhan sau khi nghe xong trầm mặc im lặng, hắn không ngờ ban đầu Tào Dĩnh muốn thơ từ mình, lại để mang tặng Âu Dương Uyển Linh, càng không ngờ còn hại người ta thành bệnh tương tư, thích một nam nhân căn bản không tồn tại, bây giờ Âu Dương Uyển Linh lâm bệnh nặng, nếu nam nhân này cứ không xuất hiện, lo là nàng ta rất có thể ngọc nát hương tan.
Nghĩ tới đây, Triệu Nhan cũng không kìm được. cười khổ nói với Tào Dĩnh: - Việc này các nàng cũng thật quá lỗ mãng rồi, bây giờ náo loạn tới nước này, dường như không còn cách giải quyết nữa?
- Thực ra cũng không phải không có cách giải quyết, trước đó nhị tỷ đề ra một cách, nhưng lại cần phu quân giúp chuyện nhỏ. Tào Dĩnh lúc này lại cất tiếng, chỉ là lúc nàng nói thanh âm nhỏ dần, dường như có chuyện gì khuất tất.
- Bảo ta giúp? Giúp chuyện gì? Triệu Nhan nghe thấy vậy bỗng nhiên có một dự cảm không tốt lắm.
- Kỳ... kỳ thực cũng không có gì, nhị tỷ hi vọng phu quân có thể giả mạo một chút làm vị nam tử giả đó, sau đó gặp mặt Âu Dương tỷ tỷ một lần. Tào Dĩnh nói tiếng muỗi.
Triệu Nhan nghe thấy vậy giật nảy mình, lúc đó không thể tin nổi nói:
- Nương tử, nàng và nhị tỷ rốt cuộc nghĩ gì vậy? Ta vốn đã hại Âu Dương Uyển Linh không gả đi được mà, nếu lại để Âu Dương Tu biết là ta viết tặng thơ cho Âu Dương Uyển Linh, e rằng ông ta không liều mạng già với ta không xong, thậm chí Âu Dương Uyển Linh cũng có thể cho rằng ta đang trêu đùa nàng ấy, làm không tốt nàng ấy trong lúc tức giận sẽ nghĩ không thông cũng có khả năng!
Triệu Nhan vừa dứt lời, Tào Dĩnh lại vội vàng mở miệng giải thích: - Những điều phu quân nói chúng thiếp cũng đều nghĩ đến rồi, nhưng chúng thiếp thật sự không tìm được ai thích hợp nữa, dù sao chuyện này ảnh hưởng đến hạnh phúc cả đời của Âu Dương tỷ tỷ, tuyệt đối không thể tùy tiện chọn lấy một nam nhân, hơn nữa những thơ từ đó cũng không phải người tầm thường có thể viết được, người khác có thể khiến Âu Dương tỷ tỷ nhìn ra sơ hớ, duy nhất phu quân mới có thể đảm nhận việc này. Dù gì những văn thơ đó vốn dĩ cũng từ tay chàng mà ra.
Triệu Nhan nghe đến đây cũng dở khóc dở cười. Hân không nghĩ tới mình đi ra ngoài một chuyến mang về được một vị công chúa, nương tử và tỷ tỷ ở nhà lại thay hắn mang tới một cháu gái tể tướng, tuy cũng là diễm phúc hiếm có, nhưng hẳn luôn cảm thấy có chút cự nự. Giống như là bị Tào Dĩnh bọn họ liên thủ bán đi vậy.
- A. Hình như không đúng à? Lúc này Triệu Nhan bỗng nhiên nghĩ tới một vấn đề, liền mở miệng nói: - Nương tử các nàng tặng thơ cho Âu Dương Uyển Linh từ tết Nguyên Tiêu năm ngoái, nhưng ta tháng ba năm ngoái đã rời Đông Kinh đi sứ Liêu quốc rồi. Gần một năm không ở Đại Tống, Âu Dương Tu chắc chắn nắm rõ hành tung của ta, thậm chí đến chuyện ta rơi vào tay Nữ Chân lão cũng biết, cho nên ta căn bản không thể tặng thơ cho Âu Dương Uyển Linh được, điểm này không lừa được Âu Dương Tu đâu!
Triệu Nhan nghĩ ra thiếu sót này cũng hơi hưng
phấn, hắn dù gì cũng không phải là không muốn cứu Âu Dương Uyển Linh, chỉ là luôn cảm thấy chuyện này có chút không thỏa đáng, bây giờ có lỗ hổng này, bản thân cuối cùng không cần đích thân ra trận rồi.
Tuy nhiên Triệu Nhan hiển nhiên vui mừng quá sớm, mưu trí của Tào Dĩnh không kém cạnh nam nhân, nàng sớm đã có chuẩn bị với điều này nói: - Thiếp và nhị tỷ biết không giấu được Âu Dương tướng quân, nhưng điều này càng khiến chúng thiếp yên tâm để phu quân đi, Âu Dương tướng quân tuy biết hành trình của phu quân, nhưng Âu Dương tỷ tỷ lại chỉ biết chàng đi Liêu quốc, ở Liêu quốc vẫn có thể viết thư gửi vẽ cho nàng ấy, ngoài ra cũng vừa đúng giải thích nguyên nhân chàng không hề xuất hiện, cho nên khẳng định có thể lừa được Âu Dương tỷ tỷ.
Khi nói đến đây, chỉ thấy Tào Dĩnh nghỉ một chút rồi nói tiếp: - Còn về Âu Dương tướng quân, tuy lão rõ biết phu quân không phải là người viết thơ đó, nhưng vì có thể khiến bệnh tình cháu gái thuyên giảm, cũng chỉ có thể không vạch trần phu quân, thậm chí còn giúp phu quân giấu diếm.
Triệu Nhan nghe thấy phân tích của Tào Dĩnh cũng sững sờ, tuy nhiên nghĩ một chút, sự c đích thị diễn ra như Tào Dĩnh nói, Âu Dương Tu vì bệnh của Âu Dương Uyển Linh, chắc chẩn chỉ cần có người xuất hiện, bất luận là thật hay giả, chỉ cần có thể khiến bệnh của Âu Dương Uyển Linh chuyển biến tốt là được. Lúc này Triệu Nhan mới nói
- Nương tử, coi như Âu Dương Tu không vạch trần ta trước mặt, nhưng đằng sau nhất định truy ta tới cùng là chuyện gì, thậm chí còn có thể nghỉ ngờ ta muốn cướp cháu gái lão, đến lúc đó ta phải làm sao?
“Tào Dĩnh biết thế nào Triệu Nhan cũng hỏi vậy, liền chăn chờ một lúc, cuối cùng cần môi dưới cất lời: - Sai rồi là sai rồi, chuyện này cũng không thể cứ giấu Âu Dương tướng quân mãi, cùng lảm là thiếp với nhị tỷ, tam tỷ đi tìm Âu Dương tướng quân, sau đó nói rõ chân tướng sự việc với lão, hi vọng lão đến lúc đó không quá tức giận!
- Nương tử quả nhiên đúng là phụ nữ đảm đang!
Triệu Nhan liền tán tụng một tiếng nói, hẳn chính là đợi câu nói này của Tào Dĩnh, chuyện của Âu Dương Uyển Linh họ tuy xuất phát từ ý tốt, nhưng lại làm sai, hơn nữa cứ không dũng cảm thừa nhận, đây không phải là một chuyện tốt, tuy nhiên Tào Dĩnh cũng là cô nương dũng cảm, cuổi cùng vẫn quyết định nhận lỗi trước mặt Âu Dương Tu.
- Vậy phu quân chàng đồng ý chuyện này rồi sao? Tào Dĩnh nghe thấy lời khen của Triệu Nhan lập tức mặt mày rạng rỡ hỏi.
Triệu Nhan nhìn thấy Tào Dĩnh thiết tha như vậy, đành cười khổ nói: - Nương tử, ta đồng ý các nàng đương nhiên không vấn đề gì, nhưng các nàng đã nghĩ đến hậu quả của chuyện này chưa?
- Dĩ nhiên nghĩ rồi! Tào Dĩnh lúc này trên mặt cũng xuất hiện ý ghen nói: - Nếu phu quân nhận việc này, Âu Dương tỷ tỷ có thể có hai phản ứng, thứ nhất là trước đó phu quân hại tỷ ấy không thể xuất giá, nên sẽ vô cùng bực tức phu quân, cho dù tỷ ấy tin là thơ phu quân viết tặng tỷ ấy, nhưng vẫn không thể chấp nhận phu quân. Thứ hai thì không cần nói, đó là Âu Dương tỷ tỷ hoàn toàn thay đổi ấn tượng về phu quân, từ đó yêu phu quân, đến lúc đó nếu Âu Dương tướng quân không phản đối, cùng lầm sẽ thêm một người trong phủ thôi
Khi nói câu cuối cùng, ý ghen trên mặt Tào Dĩnh càng đậm, thực ra nàng tự biết, tình huống thứ nhất gần như không thể xảy ra, Âu Dương Uyển Linh bây giờ Tình sâu nghĩa đậm, chỉ cần xác định được đối phương là người viết thơ, e rằng căn bản không để tâm thân phận của đối phương, cho dù là Triệu Nhan người từng hại nàng ấy không thể gả đi cũng không ngoại lệ.
Triệu Nhan không ngờ đến Tào Dĩnh trước nay. hay ghen cũng sớm chuẩn bị rồi, khiến hắn nhất thời có chút không dám tin. Lúc này Tào Dĩnh có lẽ nhìn ra sự kinh ngạc của Triệu Nhan, liền nhỏ nhẹ giải thích: - Từ sau khi Âu Dương tỷ tỷ lâm trọng bệnh, thần thiếp trong lòng cũng thấy hết sức áy náy, chỉ cần có thể khiến bệnh tình tỷ ấy thuyên giảm, thần thiếp nguyện trả bất kì giá nào, huống hồ Âu Dương tỷ tỷ cũng là một cô nương dịu dàng hiền thục, sau này vào trong phủ, cũng có thể thêm một người trò chuyện.
Nghe thấy lời giải thích của Tào Dĩnh, Triệu Nhan lại cười khổ nói: - Nghe ý tứ trong lời của nương tử, sao lại giống coi ta như một món quà, tặng đi tặng lạ tỷ muội các nàng?
- Hừ, thiếp thấy phu quân người được lợi còn giả ngoan hiền, Âu Dương tỷ tỷ là một cô nương tốt khó gặp, thiếp không tin phu quân không động lòng. Tào Dĩnh lúc nói đến đây, chợt cười mỉm xảo quyệt:
~ Nói ra ban đầu là phu quân hại Âu Dương tỷ tỷ không thể xuất giá, mới khiến tỷ ấy có ý nghĩ xuất gia, sau đó tam tỷ và chúng thiếp lại có lòng tốt làm sai cách, dùng thơ của phu quân chàng hại Âu Dương tỷ tỷ ôm nỗi đau tương tư, vì vậy chuyện của Âu Dương tỷ tỷ phu quân chàng ít nhất cũng phải gánh một nửa trách nhiệm.
- Tại sao lại đổ hết lên đầu ta, rõ ràng là... ách Triệu Nhan nghe đến đây vốn muốn thanh minh cho bản thân, nhưng hắn vừa mở miệng nói được hai câu, lại phát hiện mình lại chẳng thể biện minh, vì nhìn trên phương diện nào, Âu Dương Uyển Linh rơi vào bước đường này, đích thực có quan hệ không thể tách rời với hắn.
- Hừ, phu quân đừng nói nữa, cho nên chuyện này chàng không muốn giúp cũng phải giúp, huống hồ sau khi giúp xong còn có thể lấy được một đại mĩ nhân, e rằng trong lòng phu quân sớm đã nở hoa rồi. Tào Dĩnh lúc này một lần nữa nói, chỉ là khi nói đến cuối, vẫn không kiềm chế được mà lộ ra nét ghen tuông, bệnh hay ghen của nàng xem ra vẫn chưa sửa được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!