“Hai lần rồi! Đã hai lần rồi đấy!”
Nữ đế giơ hai ngón tay lên, nổi giận đùng đùng: “Lần đầu tiên cách chế tạo khí cầu lớn bị lộ ra còn có thể tha thứ nhưng bây giờ đã lần thứ hai rồi, hai lần liên tiếp ngươi đều phạm phải tội không thể dung thứ, ngươi có tư cách gì mà kêu oan?”
“Thần oan thật mà...” Vương Như Thủy bật khóc.
Nước mắt lăn dài trên gương mặt hắn ta, hắn ta khóc một cách đầy chua xót!
Lúc này, hắn ta hận thấu xương kẻ ở phía sau kia, tại sao người đó cứ không chịu bỏ qua cho hắn ta?
Ngươi đừng hại một mình ta thôi có được không?
“Bệ hạ, thật ra vẫn còn một người nữa biết cách chế †ạo tàu đệm khí, người đó chính là tế tửu Lâm Bắc Phàm! Hắn chính là người phát minh ra tàu đệm khí, biết đâu hắn lại là kẻ tiết lộ cách chế tạo ra ngoài!” Vương Như Thuỷ bắt đầu hắt nước bẩn vào người khác.
“Hay lắm Vương Như Thủy!”
Lâm Bắc Phàm tức giận, hắn đứng ra nói: “Cách chế †ạo tàu đệm khí bị lộ thì người đau lòng nhất chính là bản quan! Bản quan không trách ngươi thì thôi, ngươi còn mặt mũi mà trách bản quan à? Đạo lý này ở đâu ra vậy?”
Lâm Bắc Phàm còn chẳng thèm dùng kính ngữ, hắn gọi thẳng ba chữ Vương Như Thủy ra chứng tỏ hắn đang giả bộ tức giận đến cỡ nào!
“Ngươi nói do ta tiết lộ, thế thì ta phải hỏi ngươi cho ra nhẽ, tiết lộ cách chế tạo tàu đệm khí thì có ích lợi gì cho bản quan?”
Lâm Bắc Phàm lớn tiếng chất vấn: “Hiện giờ ta đang được ưu ái, có thể nói là hưởng trọn vinh hoa phú quý, tiền đô như gấm ở ngay trước mắt! Ta cảm động muốn phát khóc còn chẳng kịp, tại sao ta còn phải làm mấy chuyện thiếu suy nghĩ như thế?”
Vương Như Thủy không biết phải trả lời thế nào: “Chuyện này..."
“Ta lại hỏi ngươi!”
Lâm Bắc Phàm tiếp tục chất vấn: “Nếu ta có mưu đồ khác vậy tại sao ta còn giao tàu đệm khí cho bệ hạ, cống hiến nó cho triều đình? Chuyện này chẳng phải rất mâu thuẫn hay sao?”
Vương Như Thủy lại nghẹn họng: “Chuyện này...”
“Vậy nên chắc chắn là người của Công bộ các ngươi tiết lộ cách chế tạo tàu đệm khí ra ngoài rồi! Không phải ngươi thì chính là người của ngươi! Tóm lại, Vương Như
Thủy ngươi không trốn tránh trách nhiệm được đâu!”
Lâm Bắc Phàm chắp tay: “Mong bệ hạ minh giám!”
Nữ đế đang ngồi trên long ỷ liếc nhìn Lâm Bắc. Phàm.
'Tên này diễn kịch giỏi thật đấy, vừa ăn cướp vừa la làng, nói câu nào cũng rất hiên ngang!
“Lâm ái khanh nói cũng có lý!”
Giọng điệu của nữ đế dịu lại: “Từ lúc thăng chức cho. đến nay, mặc dù thời gian ngắn ngủi nhưng Lâm ái khanh đã lập được nhiều công lao hiển hách cho triều ta, cống hiến của hắn là vô cùng lớn nên không thể nghi ngờ lòng trung thành của hắn được!”
“Bệ hạ thánh minh!” Lâm Bắc Phàm lớn giọng nói.
“Thế nên vấn đề chỉ nằm ở Công bộ mà thôi!”
Nữ đế lớn giọng nói: “Điều tra Công bộ cho trâm, không được bỏ qua bất cứ người nào! Bắt buộc phải tìm ra con sâu làm rầu nồi canh kia cho trẫm rồi xử phạt nặng, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót!”
“Bệ hạ anh minhl” Các quan đồng thanh hô.
“Nhiệm vụ này giao cho...”
Nữ đế nhìn về phía Lâm Bắc Phàm: “Giao cho Lâm ái khanh đi! Cách chế tạo tàu đệm khí bị lộ ra ngoài, trẫm tin Lâm ái khanh rất tức giận, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cho bất cứ kẻ xấu nào đâu!”
“Hơn nữa trước kia khi cách chế tạo khí cầu lớn bị lộ,
Lâm ái khanh cũng đã tìm ra được kẻ tiết lộ, bảo vệ pháp. luật của triều đình, gìn giữ lợi ích cho Đại Võ hoàng triều. tai"
“Thế nên chuyện lần này giao cho Lâm ái khanh, trãm vô cùng yên tâm!”
“Đa tạ bệ hạ!” Lâm Bắc Phàm lớn tiếng đáp: “Thần nhất định sẽ không làm bệ hạ thất vọng!”
Nhận thánh chỉ xong, Lâm Bắc Phàm lập tức “mài dao ken két” với Công bộ.
Điều tra thế nào ư, đương nhiên là lục soát từng nhà rồi!
Không cần biết có vấn đề gì hay không, hắn cứ phải lục soát nhà đã.
Đây là nghề của Lâm Bắc Phàm hắn mà!
“Các vị đại nhân, cách chế tạo tàu đệm khí bị lộ đã khiến bệ hạ vô cùng tức giận! Bệ hạ đã lệnh cho bản quan điều tra tất cả người trong Công bộ, hy vọng các vị đại nhân phối hợp với bản quan!”
Quan lại trong Công bộ run rẩy: “Phối hợp thế nào?”
Lâm Bắc Phàm mỉm cười: “Bắt đầu từ lục soát nhài”
Quan lại trong Công bộ gục ngã hết.
“Lại lục soát?”
“Lâm đại nhân, cầu xin ngươi tha cho ta đi mà, nhà ta không còn đồng nào nữa rồi!”
“Hiện giờ miếng ăn ta còn chẳng có thì thôi!”
Lâm Bắc Phàm nói: “Bớt nói nhảm! Ai không phối hợp thì chắc chắn có liên quan đến sự việc lần này! Bệ hạ đã nói rồi, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót! Ai không phối hợp lập tức giam vào đại lao, tra hỏi nghiêm ngặt!”
Các quan run rẩy, cuối cùng cũng chịu ngoan ngoãn. “Bắt đầu từ nhà Công bộ thị lang Châu đại nhân đi!”
Lâm Bắc Phàm ngựa quen đường cũ, chưa đầy nửa canh giờ sau hắn đã hoàn thành việc lục soát nhà.
'Tổng cộng vơ vét được số vàng bạc châu báu trị giá khoảng mười vạn lượng.
âm tế tửu, ngươi cũng thấy rồi đấy, nhà ta chỉ có ngần ấy tiền thôi, thật sự không còn gì hết!” Châu đại nhân cười khổ.
“Xem ra dạo này Châu đại nhân rất thành thật nha, không tham ô gì cả!” Lâm Bắc Phàm mỉm cười.