Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Không: Tiên Y Tung Hoành Đô Thị - Giang Ninh

'Dì ơi, xin dì đó, đừng cởi đồ của tôi được không? Có gì thì mình nói chuyện cho rõ."

"Cậu em xấu hổ cái nỗi gì?"

"Phòng thuê sẵn rồi, giờ còn bày đặt đứng đắn với bà đây à?"

"Dì, tôi nói thật lòng nhé, tôi không phải loại người dì nghĩ đâu. Tôi là một tiên y, tiên đấy! Hiểu không? Ê ê ... đừng có sờ mó tay chân vào người tôi!"

Trong một nhà trọ nhỏ.

Một phụ nữ trung niên ăn mặc hở hang, thân hình bốc lửa, đang uốn éo tiến về phía Giang Ninh.

Thấy cô ta táo bạo quá mức, anh cạn lời.

"Này, này!"

"Tôi thật sự là tiên y, tôi đến từ đại lục Thiên Long, từ thế giới tu chân, tôi là dược vương dị thế mà!"

Anh cố gắng chứng minh thân phận của mình.

Người đàn bà nghe xong phì cười:

"Ố? Ý cậu là muốn chơi cosplay thần tiên hả?"

"Tiếc là hom nay chị không mang đồ cosplay rồi!"

Giang Ninh nói thật mà đối phương không buồn tin, anh sắp khóc đến nơi.

Thấy ả vẫn cứ nằng nặc muốn cởi đồ của mình, anh nổi nóng.

Anh hất tay, đẩy cô ta ra.

"Tôi nói lại lần nữa, đừng có chạm vào tôi! Mẹ nó, tôi là người đàng hoàng! Tôi là tiên y! Hiểu chưa?"

Thấy anh nhất quyết không chịu cởi, ả cũng nổi điên.

"Đm!"

Mắng một tiếng, ả quay người, rút từ hộp thuốc lá trên đầu giường một điếu, kẹp trên môi!

"Bà đây mặc kệ cậu là cái thá gì. Nói thẳng luôn: đã vào phòng này thì phải trả tiền! Ba nghìn tệ, không thiếu một xu! Không trả thì đừng trách!"

Lời còn chưa dứt, cửa phòng "rầm" một tiếng mở toang!

Hai gã to con vạm vỡ, cánh tay xăm rồng rắn, hùng hổ bước vào.

"Lan Lan, có chuyện gì thế?"

Người đàn bà được gọi là "Lan Lan" chỉ tay vào Giang Ninh:

"Thằng nhóc này biến thái, cứ khăng khăng bảo mình là thần với tiên. Tụi bay tự xử đi!"

Nói xong ả ung dung mặc lại áo.

Còn hai gã kia thì nhìn chẳm chằm anh, đầy ý đồ xấu.

"Thằng ranh, khá lắm! Dám quỵt tiền trên địa bàn của tao? Chán sống rồi hả?"

Giang Ninh nhìn mà trong lòng nghẹn lại.

Chẳng lẽ đây chính là ... màn gài bẫy tống tiền sao?

Mẹ kiếp, ông trời ơi.

Tôi vừa mới xuyên không qua đây, mà ông cho tôi dính ngay quả này à?

Đang lúc anh oán trời trách đất, một tên mặt mũi dữ tợn, cầm ống thép nhe răng cười ác:

"Nhóc, tao đang nói chuyện với mày đấy. Muốn hôm nay bị khiêng ra ngoài, hay ngoan ngoãn để lại tiền?"

Đường đường là tiên y vừa từ dị giới xuyên sang, sao có thể bị mấy trò này dọa được?

Anh ngẩng đầu, cười nhạt:

"Đồ rác rưởi, đòi tiền á? Phì ... mơ đi !! "

Hai tên côn đồ thấy anh dám nói vậy, nổi giận:

"Được, là mày tự chuốc họa. Đập chết hắn!"

Một tiếng gầm, chúng nhào tới, vung ống thép bổ thẳng vào đầu anh.

Bốp! Bốp! Chưa kịp chạm vào người, anh đã vung hai cái tát, tát cho cả hai tên văng ra.

Với thân phận dược vương dị thế của đại lục Thiên Long, hai tên tép riu ấy chịu sao nổi?

Chớp mắt, đã bị anh tát cho bất tỉnh.

Cùng lúc ấy.

Lan Lan thấy hai gã lực lưỡng bị anh tát lăn đùng ra bất tỉnh, ả chết lặng.

Mắt trợn tròn, toàn thân run rẩy nhìn anh:

"Đừng đánh tôi ... tôi không biết gì hết ... thật đó, xin cậu!"

Anh vừa thở dài vừa bước tới: "Yên tâm, tôi không đánh phụ nữ. Có điều, tôi phải nói cho cô biết, tôi thật sự là tiên y."

Nói xong, anh kéo cửa nhà trọ, bước ra ngoài.

Vừa ra khỏi cửa, đang định nhớ lại mình xuyên không thế nào thì "u ú u ú" tiếng còi hú cảnh sát vang lên từ dưới lầu!

"Đứng lại, không được động đậy!"

Thế là, đường đường là một vị tiên y bị các chú công an áp giải vào trại tạm giam.

....

Ninh Thành!

Trại tạm giam!

Anh đứng ngây ra trước song sắt lạnh buốt, muốn khóc mà không khóc nổi.

"Thời buổi gì đây?"

"Mẹ nó chứ, đường đường là tiểu dược vương trẻ tuổi, phong lưu tao nhã, anh tuấn vô song, vô địch của đại lục Thiên Long, sao vừa xuyên qua đã bị nhốt vào trại tạm giam?"

"Mà lại còn vì cái tội đi tìm gái nữa à ??? "

Nghĩ đến đây, anh chỉ muốn đập đầu vào tường chết quách.

Giang Ninh

Dược vưong tuyet the trẻ tuổi nhat suot ngan nam của Vạn Dược Tong ở đại lục Thiên Long, trong lúc luyện thần đan, lò luyện đan phát nổ, gây dị biến chín tầng trời, cuối cùng nổ đan mà chết!

Người ta bảo sau khi chết linh hồn se tan biến, thế mà linh hồn của anh lại theo vụ nổ, nhìn thấy một luồng sáng!

Chính nhờ luồng sáng dẫn đường ấy, anh đến nơi này, rồi thấy một gã trai chạy xe điện, trông nghèo rớt mồng tơi, rẽ vào căn phòng nhà trọ ban nãy.

Có lẽ là trùng hợp ngẫu nhiên?

Cũng có thể là số mệnh sắp đặt.

Vèo một cái, anh nhập vào người anh chàng kia!

Anh không biết gã đó là ai,

Cũng không biết gã làm nghề gì,

Lại càng không rõ vì sao gã bước vào nhà trọ ấy.

Chỉ biết một điều: gã tên Giang Ninh, cùng họ với anh!

Đúng lúc đó, một đống thông tin về Trái Đất ầm ầm ùa vào đầu anh.

Anh biết nơi đây gọi là Trái Đất.

Biết đến điện thoại, WeChat, ô tô, máy tính, và đủ loại công nghệ cao!

Cũng nắm được đại khái mọi thứ ở đây.

Duy chỉ bực một nỗi: anh vẫn không biết gã kia là ai ... càng không hiểu vì sao gã bước vào nhà trọ đó.

Rồi những chuyện tiếp theo cứ thế xảy đến!

Nghĩ cảnh mình - dược vương dị thế - vừa đặt chân qua đây đã bị tống vào trại tạm giam, lòng anh đắng như bưởi!

Đang cố lục tìm ký ức của cái thân xác vừa nhập, bỗng bên trái vọng tới một giọng nói:

"Anh bạn, đứng ngây ra đó gần hai tiếng rồi, nghĩ gì thế?"

Anh quay đầu, thấy một gã da ngăm, mặt chi chít tàn nhang, trông đúng kiểu người đàn ông hèn hạ, đang dựa tường nhìn anh.

"Lần đầu bị bắt à?" gã hỏi.

Anh mỉm cười, không gật cũng chẳng lắc.

"Hèn chi!"

"Anh bạn nghe tôi này, đừng sợ! Loại như tụi mình, thường thì nộp chút tiền, bị giam mươi ngày nửa tháng là thả!"

"Nói chứ, anh bị tóm ở cái nhà tắm nào vậy? Mấy em ở đó phục vụ ổn không?" gã hèn hạ cười nham nhở.

Anh cười khổ: "Thật ra tôi không có đi gái."

"Thật đấy!"

Sợ đối phương không tin, anh cố nhấn mạnh.

"Hứ, còn ngại ngùng gì nữa? Sợ cái nỗi gì? Nói cho anh biết, tôi mới xui này: vừa tụt quần, còn chưa kịp chạm tay cô nào, đã bị cảnh sát chìm ập vô đè xuống!"

Người đàn ông hèn hạ nhổ một bãi nước bọt.

Anh nghe xong cười: "Ừ, coi bộ anh đúng là xui thật."

Đang tám chuyện, từ hành lang vang lên tiếng gót giày gõ lộp cộp.

Cả hai quay đầu nhìn, trước tiên thấy một đôi chân dài miên man, mang tất đen.

Đồng phục?

Cám dỗ quá đi!

Rồi một mỹ nhân đẹp phải gọi là trăm điểm hiện ra trước mắt họ.

Cô tóc dài xõa vai, mặc váy công sở.

Dáng người hay gương mặt, đều là chuẩn nữ thần hoàn mỹ.

Đến cả anh - dược vương từng gặp không biết bao nhiêu yêu cơ, tiên tử - cũng phải thừa nhận cô gái trước mắt quá đẹp!

Da trắng như ngọc, lông mày thanh tú.

Khuôn mặt đẹp như tạc, lạnh như băng, toát ra cảm giác xa cách nghìn trùng.

"Ối chao mẹ ơi!"

"Cô này đẹp quá mức rồi đấy?"

Người đàn ông hèn hạ nhìn thấy nữ thần đi đến, nước dãi suýt chảy.

Anh cũng gật đầu tán thành: "Đúng là rất đẹp."

"Cậu nói xem, nếu cưới được kiểu phụ nữ thế này làm vợ, ai mà rảnh đi tìm gái ngoài nữa, đúng không?" gã hèn hạ cảm thán.

"Đúng!"

Vừa dứt lời, hai cảnh sát đi theo cô gái lên tiếng: "Giang Ninh, vợ anh đến bảo lãnh rồi, anh có thể ra."

Giang Ninh: " .....

Người đàn ông hèn hạ: " ...... "

Loảng xoảng!

Cửa sắt phòng tạm giam mở ra, anh cứ thế được "nữ thần" đưa đi.

Đi sau vợ, anh nhận ra cô lạnh đến mức lạ lùng.

Thậm chí chẳng buồn liếc anh lấy một cái.

Anh tự hỏi: Đây thật sự là vợ tôi à ???

Nộp tiền bảo lãnh xong, hai người ra khỏi trại.

Phía sau vang lên giọng hai cảnh sát bàn tán:

"Thằng này cưới vợ đẹp thế mà còn mò vào nhà tắm chơi? Não có vấn đề à?"

"Công nhận!"

"Các cậu không biết rồi. Hắn thực ra là thằng ở rể, đúng kiểu nhu nhược!"

'Ở rể á?"

"Ù! Biết cô gái đó là ai không? Là người nhà họ Lâm, Lâm Thanh Trúc."

Nghe đến cái tên này, hai cảnh sát còn lại chợt hiểu ra:

"Hóa ra là vụ ở rể rầm rộ nửa năm trước, làm cả Ninh Thành xôn xao - nhà họ Lâm đấy!"

"Đúng là hoa đẹp cắm bãi phân trâu."

"Chuẩn luôn!"

Tiếng bàn tán tuy nhỏ, nhưng lọt hết vào tai anh.

Anh lập tức thấy khó mà bình tĩnh.

Giờ anh đã hiểu đại khái mọi chuyện.

Mình quả thật đã xuyên không ...

Mà còn thành một thang con rể ở rể nhu nhược?

Mẹ nó ...

Đường đường là dược vương trẻ tuổi, phong lưu tao nhã, anh tuấn tiêu sái, tài hoa vô song, được vô số tiên tử thiếu nữ theo đuổi của đại lục Thiên Long, sao giờ thành ra nông nỗi này?

Không cam lòng!

Ngẩng nhìn người phụ nữ đẹp đến nghẹt thở đi phía trước, lòng anh dễ chịu đôi chút.

"Phải công nhận, vợ mình đẹp thật đấy!"

'Thôi, đã đến thì đành chấp nhận."

"Bất luận thế nào, giờ phải nắm rõ tình hình đã. Đợi khi khôi phục tu vi, tôi biến khỏi cái chỗ chán ngắt này là xong."

Hít sâu một hơi, anh thử hấp thu chút linh khí thiên địa.

Nhưng anh phát hiện thế giới này không như anh tưởng.

Trong không khí ngoài sương mù và khói bụi đục ngầu, chẳng có lấy chút linh khí tu luyện nào!

Anh lập tức thấy bất ổn.

"Không có linh khí, mình không thể tu luyện!"

"Không thể tu luyện, mình chẳng thể về lại thế giới cũ!"

"Khổ thật, giờ làm sao đây?"

Đang nghĩ ngợi, bỗng cơ thể anh cảm nhận được từng sợi linh lực mỏng manh truyền đến.

Nguồn linh lực ... lại đến từ người vợ phía trước!

"Trên người cô ấy lại có linh khí sao ?? "

"Trời ơi!"

Khoảnh khắc cảm nhận được linh khí đã lâu mất dấu, anh suýt bật kêu vì kích động.

Đang phấn khởi, Lâm Thanh Trúc đã đi đến bên chiếc Porsche Cayenne màu trắng trước cổng.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!