Trong thời bình, trên con hào đều có cầu đá hình vòm hoặc cầu gõ lớn.
Để phòng ngừa kẻ địch đi qua cầu, cầu đá và cầu gỗ ở thành Tây Xuyên đều đã bị phá hủy.
Dù sao, sông Hộ Thành có thể cắt đứt, đợi sau khi kẻ địch rút lui thì sửa lại một chút là được.
Thời kỳ chiến tranh, người ta thường sử dụng những cây cầu treo đơn sơ.
Là loại dùng nút thòng lọng buộc các ván gõ lại thành một cây cầu.
Thuận tiện, nhưng lại không chắc chắn.
Cuộc chiến vô cùng khốc liệt, cầu treo cuối cùng cũng bị phá hủy...
Lần này Khánh Hâm Nghiêu hoàn toàn bị ngăn ở bên này hào không thể đi qua.
Nghe âm thanh huyên náo từ phía tây truyền tới, Khánh Hâm Nghiêu cũng sắp phát điên rồi.
Nếu như dốc Đại Mãng bị công phá, Đan Châu bắt được Cửu công chúa, Khánh Hâm Nghiêu cho dù bảo vệ được thành Tây Xuyên thì cũng chỉ còn đường chết.
Anh ta vừa phái người đi thông báo cho người ở thượng nguồn đóng kín cửa cống, vừa bảo binh lính chạy về phía cửa thành Bắc, muốn đi vòng qua cửa thành Bắc đến dốc Đại Mãng.
Nhưng cả hai biện pháp đều tốn không ít thời gian.
Khánh Hâm Nghiêu cũng không biết có kịp hay không, anh †a chỉ có thể liều mạng thúc giục đội ngũ tăng tốc.
Trong thành Tây Xuyên, bởi vì trận chiến bao vây thành diễn ra cách đây không lâu, cộng thêm trận ồn ào cả đêm hôm qua, lòng người đã trở nên hoang mang.
Nghe tiếng bước chân rầm rập trên đường, dân chúng nhao nhao từ khe cửa nhìn ra ngoài.
“Binh lính chạy nhanh như vậy, không phải là kẻ địch lại tấn công thành đấy chứ?”
“Kẻ địch ở cửa thành Tây, bọn họ lại chạy hướng Đông, không lẽ người Thổ Phiên đã đánh đến đây rồi?”
“Binh lính chạy rồi thì chúng ta phải làm thế nào đây?”
Dân chúng lo sợ nhưng không dám tùy tiện đi ra ngoài, chỉ có thể tránh ở trong nhà lặng lẽ cầu nguyện.
Cả tòa thành giống như bị một tầng mây đen bao phủ, trở nên nặng nề u ám hơn.
Lòng Khánh Hâm Nghiêu như lửa đốt, cảm thấy tốc độ của bộ binh quá chậm, dứt khoát tập hợp tất cả ky binh trong thành, dẫn đội ky binh cưỡi ngựa chạy như điên, muốn đến chi viện càng nhanh càng tốt.
Trương Lương cũng lo lắng không khác gì Khánh Hâm Nghiêu.
Trận chiến giữa chiến đội áo giáp đen và kẻ địch vừa bắt đầu đã vô cùng ác liệt.
Mũi tên của nhóm binh lính nữ đã sớm dùng hết, nhưng các cô ấy cũng không nhàn rỗi, lập tức cởi bao bố trên lưng xuống.
Trong bao có năm đoạn ống thép, mỗi đoạn dài chừng nửa thước, sau khi nối lại với nhau thì được một thanh giáo dài dài hai thước rưỡi.
Tay các cô gái cầm giáo dài, theo sau các binh lính nam từ khe hở trên vai họ hỗ trợ họ đánh chết kẻ thù.
Dựa vào sự vững chắc của chiến đội áo giáp đen, các binh sĩ hoàn toàn mặc kệ phòng ngự, đội hình chiến đấu hình tam giác giống như một chiếc xe tăng có gai, hung hãn xuyên qua đội hình địch.
Mỗi chỗ đi qua đều có xác người ngã xuống. Nhưng quân số của Thổ Phiên gấp mười lần bọn họ, hơn nữa Đan Châu còn ra lệnh tử chiến, cuộc công kích vô cùng điên cuồng.
Cácnhân viên hộ tống có giết thế nào, kẻ địch ở xung quanh cũng không giảm bớt.
Giống như vĩnh viễn cũng không giết hết.
Nếu không phải ý chí của các nhân viên hộ tống đã được rèn đúc, nói không chừng bọn họ đã gục ngã lâu rồi.
Nhân viên hộ tống mặc dù trải qua thời gian dài huấn luyện, bây giờ được ăn uống đầy đủ, thể lực của bọn họ cũng
tốt hơn nhưng cũng không phải làm bằng sắt.
Đánh từ trời tối đến khi trời sáng, rất nhiều nhân viên hộ tống đều lộ vẻ mệt mỏi động tác cũng dần trở nên chậm chạp.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!