Thực ra ban đầu biết được đất Tấn xuất hiện phi thuyền mô phỏng, Kim Phi đã biết Tấn vương có năng lực mô phỏng lại máy hơi nước, nhưng đất Tấn đã bị bọn họ chiếm lấy, có lẽ Đảng Hạng, Đông Man, Thổ Phiên cấu kết với Tấn vương cũng sẽ lần lượt quy thuận, vì vậy theo Kim Phi thấy, Tấn vương chỉ là bèo nổi, tùy ý nhảy nhót cũng không tạo ra được sóng gió gì.
Ai ngờ Tấn vương lại cấu kết với cướp biển, hơn nữa sau mấy năm yên lặng, vừa ra tay đã gây ra động tĩnh lớn đến như vậy, gây ra thương vong nhiều như vậy.
Cửu công chúa cũng vô cùng giận dữ, âm thầm nắm chặt tay lại, hối hận giống như Kim Phi, hối hận lúc đó có cơ hội nhưng lại không trực tiếp giết Tấn vương.
Kim Phi cưỡng ép mình bình tĩnh lại, hỏi: “Đã tra ra Tấn vương cấu kết với cướp biển vùng nào chưa?”
“Theo như miêu tả của mấy đứa trẻ may mắn sống sót ở làng chài mà phân tích, có lẽ đó là cướp biển của nước X.” Tiểu Ngọc đáp.
“Quả nhiên là bọn chúng!” Kim Phi âm thầm cắn răng. Người ở Đại Khang đã không có ai dám cấu kết với Tấn vương, hơn nữa chế tạo ra nhiều phi thuyền và máy hơi nước như vậy, cần phải nguồn tài nguyên rất
lớn, còn cần có địa điểm để tiến hành thử nghiệm.
Tấn vương không thể nào làm ra nhiều phi thuyền đến vậy ở Đại Khang mà không bị phát hiện, vì vậy chỉ có thể ra ngoài biển.
Cách Đại Khang gần đây nhất chính là nước Y và nước X.
Nước Y có lãnh thổ nối liền với Đại Khang, vẫn luôn là nước phụ thuộc của Đại Khang, không có can đảm cấu kết với Tấn vương, vậy đáp án chỉ còn một —— nước X.
Nước X không tiếp giáp với Trung Nguyên, nhưng cũng đã từng phái sứ giả tới Trung Nguyên, học tập các loại kiến thức của Trung Nguyên, sau khi sứ giả quay về, đã truyền bá sự giàu có, sung túc và sầm uất của Trung Nguyên tới nước X, sau đó ngư dân nước X nổi lên suy nghĩ lệch lạc, đến ven biển Trung Nguyên bắt đầu trộm cướp, rồi phát triển thành cướp bóc, từ kẻ trộm trở thành cướp biển.
Khi mà Đại Khang vừa lập quốc, đã từng dồn sức tập kích cướp biển, nhưng lúc đó cướp biển chỉ dừng lại một thời gian, sau đó Đại Khang bắt đầu đi xuống dốc, bị Đảng Hạng, Đông Man tập kích không lòng dạ nào quan tâm đến ven biển, bọn cướp biển lại bắt đầu điên cuồng, cho dù về sau thủy quân được thành lập, bọn hải tặc vẫn vô cùng phách lối.
Bởi vì đường ven biển của Đại Khang quá dài, thủy quân không thể đề phòng ở từng nơi được, đa phần khi thủy quân đuổi đến nơi xảy ra án, cướp biển đã sớm chạy đi rồi.
Hơn nữa, chiến hạm của thủy quân quá lớn, thỉnh thoảng đụng phải cướp biển ở trên biển, cũng không đuổi kịp thuyền cướp biển nhẹ gọn.
Tình trạng này kéo dài đến khi Kim Phi trang bị ca-nô và phi thuyền cho thủy quân mới triệt để được giải quyết.
Tốc độ của ca-nô cực kỳ nhanh, một khi phát hiện ra cướp biển, thì cướp biển chỉ có một con đường chết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!