"Phu quân, đây là cái gì?"
Cửu công chúa hỏi với vẻ sợ hãi.
"Đây là loa phát thanh, cũng được gọi là loa.” Kim Phi chỉ vào vật nhỏ ở trong tay: “Cái này gọi là micro, khi nói vào micro thì âm thanh có thể phóng đại lên rất nhiều lần thông qua loa!”
Mặc dù Cửu công chúa không hiểu nguyên lí của loa phát thanh nhưng cũng có thể hiểu được rằng Kim Phi đang nói về vũ khí của tiểu đội Chung Minh.
Cho tới nay, mỗi khi tiểu đội Chung Minh tổ chức hội nghị người dân, cho dù có dùng loa sắt thì cũng đều phải hét khàn cả cổ, nhưng khả năng khuếch đại âm thanh của loa sắt vẫn còn hạn chế nên sau mỗi hội nghị thì các nhân viên chủ trì hội nghị cũng đều bị khàn giọng.
Cho dù như thế thì người dân ở xa cũng không thể nghe rõ.
Nếu như có vật này thì sẽ không còn những vấn đề gây trở ngại cho công việc của nhân viên nữa.
Tiểu Ngọc cũng nhận ra điều này, cô nhìn hộp gõ, nhìn micro rồi lại nhìn dây điện đang nối giữa hai người: “Tiên sinh, có phải là chỉ cần có dây điện nối vào thì cho dù không mang hộp gỗ theo bên người cũng có thể phát ra âm thanh không?”
"Đúng vậy.” Kim Phi gật đầu, rút dây điện ở phía dưới micro ra, rồi ra hiệu cho Vạn Vũ Hồng đang đứng ở một bên mang cuộn dây điện ra, nối một đầu vào sợi dây vừa rút ra sau đó cầm lấy đầu còn lại rồi đi đến đầu kia của xưởng và kết nối lại với micro.
Kim Phi đưa micro lên miệng: 'Alo, alo, alo! Có nghe thấy không?”
“Thần kì quá!” Thiết Thế Hâm thán phục: “Tiên sinh, ngài đứng xa như vậy, nhưng thanh âm của ngài vẫn to như cũ!"
“Có bảo bối này thì sau này tổ chức hội nghị cũng không cần phải hét khàn cả cổ nữa” Tiểu Ngọc cũng cảm thán: “Còn có các huynh đệ tỷ muội đưa thư và đoàn ca múa nữa, bọn họ cũng rất cần bảo bối này!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!