Cửu công chúa dẫn Tiểu Ngọc và Thiết Thế Hâm chạy tới viện Khu Mật, còn chưa vào tới cửa đã thấy Kim Phi đang phấn khích giậm chân.
Kim Băng và Chung Viễn Thanh đứng ở bên cạnh với vẻ mặt tươi cười.
"Số hiệu Thái Bình mang cái gì về từ châu Mỹ vậy? Khiến tiên sinh kích động đến thế!" Tiểu Ngọc cười.
Mặc dù ngày thường Kim Phi không câu nệ tiểu tiết, nhưng luôn tỏ ra rất bình tĩnh, đặc biệt là lúc đông người, đã rất lâu Tiểu Ngọc không thấy Kim Phi kích động như vậy.
"Chắc hẳn không hề đơn giản!"
Thiết Thế Hâm trả lời. Cửu công chúa không nói gì, nhưng bước chân rõ ràng đã nhanh hơn.
Vào viện Khu Mật, không đợi Cửu công chúa nói gì, Kim Phi đã tiến lên ôm vai cô ấy, hưng phấn hỏi: "Vũ Dương Vũ Dương, nàng biết số hiệu Thái Bình đã mang cái gì về không?”
"Cái gì?" Cửu công chúa cũng bị Kim Phi lây nên trong giọng nói tràn đầy sự mong đợi.
"Bọn họ không chỉ tìm thấy bắp ngô, khoai tây, hồ tiêu, mà còn tìm thấy khoai lang và bí ngô!" Kim Phi vừa nói vừa mở túi vải Kim Bằng mang tới ra.
Cửu công chúa tò mò nhìn vào, chỉ thấy trong túi vải chứa rất nhiều rau củ quả lớn nhỏ đủ loại, cô ấy không biết cái nào cả.
Nhưng không sao cả, Kim Phi đổ rau củ quả trong túi vải xuống đất, nhặt từ trong đó lên một loại củ vỏ vàng to cỡ quả trứng vịt: "Cái này là khoai tây..."
Từ lần đầu tiên nghe về châu Mỹ, mấy danh từ Cửu công chúa nghe Kim Phi nói đến nhiều nhất chính là khoai tây, bắp ngô và canh-ki-na.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!