Hai người trò chuyện trên boong nhưng nhân viên hộ tống và thủy thủ dưới trướng bọn họ cũng không nhàn rỗi, phải dỡ từng đợt vật liệu trên thuyền lầu đưa lên xe trượt tuyết.
Bên kia boong thuyền, hai chiếc phi thuyên cũng đang chậm rãi bay lên không trung.
Nửa giờ sau, thuyền lầu chậm rãi quay đầu trên Hoàng Hà, lái về phía đông. Lưu Thiết dẫn đội nhân viên hộ tống đạp tuyết tiến về phía nam.
Huyện Phong Lăng cũng có tuyết rơi nhưng không dày bằng thành Du Quan, chỉ tới mắt cá chân, đi lại dễ dàng hơn nhiều so với thành Du Quan.
Thời tiết giá rét, không ai muốn ra ngoài cả, từ phi thuyền nhìn xuống vùng đất bao la, chỉ có đội ngũ của Lưu Thiết đang đi trên đường.
Vào buổi trưa, đám Lưu Thiết đi qua thị trấn đầu tiên.
Vì để tránh bứt dây động rừng, đám Lưu Thiết đi vòng qua trấn nhỏ, tiếp tục tới huyện Phong Lăng từ đường mòn bên cạnh.
Đi được nửa đường, xe trượt tuyết đột nhiên bị kẹt, lúc nhân viên hộ tống tới dọn dẹp mới phát hiện ra, thế mà lại là một thi thể bị đông cứng.
“Xui xẻoI”
Nhân viên hộ tống nói thầm trong miệng, ném thi thể xuống đồng ruộng ven đường.
Kết quả, đi về phía trước không được bao lâu, lại thấy thi thể, hơn nữa lần này không chỉ có một cỗ, mà là bốn cỗ, trong đó còn có hai đứa trẻ con.
“Tướng quân, bọn họ là bị người ta giết chết.” Cận vệ của Lưu Thiết tới báo cáo: “Bốn người đều bị cắt cổ và lột quần áo, nhìn lưỡi đao đoán chừng là một tay. lão luyện, nhưng vì cơ thể bị đông cứng nên không thể xác định thời gian bọn họ chết.”
“Cũng không biết dưới lớp tuyết còn có bao nhiêu người chết, xem ra Trung Nguyên thật sự loạn rồi!”
Lưu Thiết thở dài: “Tiếp tục lên đường, tối nay phải tới được huyện Phong Lăng!”
Suốt dọc đường đi, bọn họ lại gặp mười mấy cỗ thi thể, có người bị mưu sát, cũng có một số người không có vết thương trên ngoài, chắc là chết rét.
Nhưng quần áo của tất cả các thi thể đều bị
† sạch.
Dưới sự thúc giục của Lưu Thiết, trời chập tối đội nhân viên hộ tống cuối cùng cũng thấy tòa thành trì ở đằng xa.
Tòa thành này chính là huyện thành Phong Lăng.
Sở dĩ chọn nơi này làm mục tiêu là vì phía bắc huyện thành Phong Lăng có mấy mỏ than đá nông, huyện thành Phong Lăng cách Hoàng Hà cũng gần.
Ngoài ra, mấy huyện phía nam xung quanh huyện Phong Lăng cũng có những tài nguyên khoáng sản khác, được gọi là một khu vực tập trung các ngành mỏ.
Huyện Phong Lăng nằm ở hạ nguồn Hoàng Hà, cách Xuyên Thục, Đông Hải và kinh thành cũ rất xa, trước kia, nơi này thuộc đường Thanh Châu, quận Tể Thủy, sau khi Tứ hoàng tử tạo phản, mục thủ Thanh Châu lợi dụng tình thế xưng vương, nhưng các quận trưởng dưới trướng hắn rất bất mãn khiến Thanh Châu rất hỗn loạn.
Thần tiên đánh nhau, người phàm gặp họa, huyện Phong Lăng, một huyện thành không nhỏ cũng bị cuốn vào trong đó.
Cán bộ, chiến sĩ các nơi không ngừng chiến đấu, cướp bóc nổi lên từ bốn phía, người dân không còn cách nào khác là phải cày ruộng, khiến đất canh tác căn cỗi, người dân khổ sở.
Mãi cho tới trước kia, tuyết rơi xuống nhiều, quân lính và đám cướp mới dừng lại.
Nhưng lúc này, người dân đã bị thổ phỉ và quân lính vơ vét sạch sẽ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!