Đột nhiên có hàng trăm nghìn người tị nạn lao đến cùng một lúc, sao có thể để mỗi người ở một phòng được?
Thật ra, điều kiện chỗ ở trong nhà tập thể đúng là không tốt lắm, thậm chí còn không có giường hay chăn, những người tị nạn chỉ có thể ngủ trên rơm rạ trên mặt đất.
Nhưng hầu hết những người tị nạn đều có thể chấp nhận, hơn nữa còn cảm thấy biết ơn, bởi vì mặc dù trong nhà tập thể không có giường hay chăn, nhưng lại có bếp lò, thật ra cũng không lạnh, còn ấm áp hơn ngôi nhà của bọn họ ở quê nhà.
Điều quan trọng nhất là bọn họ không cần phải lo lắng về vấn đề an toàn, mà trước đây ở trên bãi biển, ban đêm đi ngủ phải có người canh gác, nếu không đồ đạc có thể sẽ bị lấy trộm, thậm chí còn có thể bị mất mạng.
Bây giờ vào ở trong khu nhà tập thể, ban đêm vẫn có người đi tuần, cuối cùng cũng có thể ngủ thật ngon.
Đối với việc ăn uống, hầu hết những người tị nạn đều cảm thấy đủ, dù sao thì bọn họ cũng biết rằng mình không tham gia làm việc, có thể ăn cháo cá đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, dựa vào cái gì mà có thể so sánh với công nhân chứ?
Như Từ Cương đã nói, những người gây rắc rối này hầu hết đều lười những tên ham ăn biếng làm, hoặc là đã bị gián điệp tẩy não, thậm chí bọn họ chính là gián điệp.
Đối với những người như vậy, nếu phát hiện người nào thì bắt giữ người đó, về cơ bản không có gì oan uổng cả.
Cho dù tình cờ có điều bí ẩn, trong thời kỳ đặc biệt này cũng chỉ có thể tập trung vào tình hình chung.
"Vấn đề an ninh cực kỳ quan trọng, nhất định không được có vấn đề gì, phải kiên quyết đánh những con sâu mọt ẩn giấu trong đám nhân dân!" Kim Phi hỏi: "Có đủ người để duy trì ổn định không?"
Mặc dù đã chuẩn bị đầy đủ cho đám Từ Cương, bố trị cho người tị nạn rất tốt, nhưng người tị nạn không đủ trung thành với Xuyên Thục, hơn nữa ngưồn gốc của bọn họ rất phức tạp, đám Từ Cương cũng không thể tiến hành điều tra lý lịch của từng người một được, vẫn có khả năng xảy ra nổi loạn như trước.
Nếu xảy ra nổi loạn thì phải lập tức đàn áp, nếu không nổi loạn sẽ dẫn đến một làm quản quy mô lớn.
Muốn nhanh chóng đàn áp nổi loạn, cần phải có một lượng lớn nhân lực, tiêu cục Trấn Viễn đang chiến đấu khắp nơi, không có cách nào để phái người đến tiếp viện cho Đông Hải bảo vệ do Khánh Mộ Lam huấn luyện tại xưởng cá muối cũng bị mang đi tiêu diệt thổ phỉ, Lim Phi hơi lo lắng về việc không đủ sức mạnh để duy trì sự ổn định của Đông Hải.
“Chắc chắn là không đủ người, nhưng chúng ta làm theo cách của Khánh trưởng xưởng dùng để huấn luyện đội bảo vệ, chọn ra một số công nhân cũ ở mỗi nhà xưởng để thành lập đội bảo vệ."
Từ Cương trả lời: "Ta đã viết thư cho Khánh trưởng xưởng, hỏi cô ấy về phương pháp huấn luyện, ta còn mời một đám huấn luyện viên từ tiền tuyến tiêu diệt thổ phỉ trở về, trước mắt thì hiệu quả huấn luyện cũng không tệ lắm.”
Động lực cơ bản nhất cho hành động của một người vẫn là lợi ích, những người có thể tham gia đội bảo vệ đều là những công nhân cũ đã được hưởng các loại quyền lợi khác nhau, lợi ích của bọn họ gắn liền với nhà xưởng, một khi tình hình ở Đông Hải trở nên rối loạn, nhà xưởng bị mất thì những lợi ích mà bọn họ được hưởng bây giờ cũng sẽ không còn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!