Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác (Quay Về Cổ Đại: Tay Trái Kiều Thê Tay Phải Giang Sơn) - Kim Phi (FULL)

Phi thuyền bay qua biển kéo Trịnh Trì Viễn về phía bờ biển.

Khi cách bờ biển ba đến bốn km, cận vệ đã đã dừng máy hơi nước, phi thuyền trượt về phía trước mấy trăm mét dựa vào quán tính, sau đó từ từ dừng lại.

Hai cận vệ bất lực thở dài, mỗi người cầm một cái mái chèo.

Từ tiết kiệm đến xa hoa thì dễ, từ xa hoa trở nên tiết kiệm thì khó, khi không có ca-nô, binh lính thủy quân đều phải dùng mái chèo để chèo thuyền nhỏ, bây giờ sau khi đã sử dụng ca-nô một thời gian, sau đó để họ chèo thuyền nhỏ, binh lính thủy quân cảm thấy quá chậm.

Vùng biển họ chọn thường không có nhiều người, nhưng vừa thả khói tín hiệu, binh lính thủy quân lo sẽ bị người khác phát hiện vì vậy đã chọn một nơi hoang vắng để cập bến.

Một tên cận vệ lội nước lên bờ, sau khi xác nhận không có người, Trịnh Trì Viễn mới để lại hai cận vệ canh giữ ca-nô, sau đó dẫn những cận vệ còn lại rời đi.

Nơi hoang vu không có đường, Trịnh Trì Viễn dẫn cận vệ đi vòng lớn, sau khi xác nhận không có ai theo dõi mới đến nơi nhóm người Lạc Lan ở.

Vừa bước vào nhà Trịnh Trì Viễn đã hỏi: “Lạc Lan cô nương, có chuyện gì vậy?”

“Trịnh tướng quân, để ta nhận lỗi với ngài trước!”

Lạc Lan hành lễ với Trịnh Trì Viễn, sau đó nói: “Vừa rồi khi tiễn ngài đi, Mã đại ca đã nghĩ ra một chuyện...”

Sau đó, Lạc Lan nói đề nghị của Mã Văn Húc cho Trịnh Trì Viễn.

“Ta biết để ngài chạy thêm một chuyến nữa thật không nên, nhưng ta cảm thấy đề nghị của Mã đại ca rất quan trọng, vì vậy đã bảo người đốt khói tín hiệu, vẫn mong Trịnh tướng quân thứ lỗi!”

Nơi này là địa bàn của người nước K, mỗi lần Trịnh Trì Viễn đến đây đều đang mạo hiểm, lỡ như bị người nước K nhìn thấy, mai phục họ trên bờ, Trịnh Trì Viễn chỉ dẫn theo mấy cận vệ, vậy thì rất nguy hiểm.

Thật ra khi Trịnh Trì Viễn vừa mới lên bờ, trong lòng hơi tức giận, thấy nếu Lạc Lan có chuyện thì nên nói xong khi gặp mặt trước đó, chứ không phải bản thân vừa đi lại đốt khói tín hiệu để mình quay lại.

Nhưng nghe xong lời giải thích của Lạc Lan, Trịnh Trì Viễn đã bớt giận.

Trước hết, Lạc Lan đã hạ thấp mình, vừa gặp nhau đã xin lỗi anh ta, thứ hai là Mã Văn Húc nghĩ ra ý tưởng này sau khi anh ta rời đi, hơn nữa, quả thực rất quan trọng, Lạc Lan gọi anh ta quay lại cũng không phải là trêu đùa anh ta.

Nghĩ đến đây, Trịnh Trì Viễn ra vẻ rộng lượng xua tay: “Lạc Lan cô nương, không sao, cũng không phải là cô cố ý trêu đùa ta, đều là vì công việc!”

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!