Cửu công chúa cũng lần đầu thấy Quan Hạ Nhi cãi lại Kim Phi, cô ấy hơi ngơ ngác.
Nhưng cô ấy nhanh chóng phản ứng lại, lo Kim Phi sẽ trách tội Quan Hạ Nhị, vội nói: “Tỷ tỷ, tỷ đừng giận”.
Nói rồi cô ấy lại nhìn Kim Phi: “Phu quân, ta biết sai thật rồi, ta nên bàn với chàng trước, nhưng ta lại sợ chàng không đồng ý...”
“Vũ Dương, nàng đừng nói nữa, đây là chuyện tốt mà bao nhiêu người cầu cũng không được, chàng ấy lại không bị thiệt”.
Quan Hạ Nhi ngắt lời Cửu công chúa: “Hơn nữa, một ngày muội phải xem biết bao nhiêu tấu chương, nếu chuyện nào cũng đến hỏi chàng ấy, chàng ấy hẳn sẽ thấy phiền”.
Thật ra Quan Hạ Nhi nói không sai, Cửu công chúa cả ngày đều ở trong ngự thư phòng, phần lớn thời gian đều xử lý tấu chương, nếu chuyện nào cô ấy cũng bàn với Kim Phi, hẳn là Kim Phi cũng cảm thấy phiền mất.
Nhưng Kim Phi là bên được ban hôn, theo lý Cửu công chúa quả thật nên nói với Kim Phi, hoặc ban hôn cho người khác.
Nhưng họ hàng của Cửu công chúa đều ở kinh thành, lúc Tứ hoàng tử đoạt ngôi, bình thường dám làm trái ý hắn đều bị hắn giết sạch rồi, những người bây. giờ còn sống cơ bản đều là người lúc đầu đứng về phe Tứ hoàng tử hoặc quy phục Tứ hoàng tử.
Trong mắt Cửu công chúa, những người này đều là kẻ phản bội, sau này cô ấy chiếm được kinh thành, những người này sẽ bị xử lý.
€ó lẽ cũng có vài hoàng thất ở xa trận chiến, chẳng hạn như vài chỉ mạch hoàng thất không ủng hộ Tứ hoàng tử, nhưng vì họ không quan trọng nên Tứ hoàng tử cũng không ra tay đối phó họ.
Nhưng những người này cũng không thân thiết gì với Cửu công chúa, Cửu công chúa cũng không thể tin tưởng họ hoàn toàn.
Huống gì bây giờ Trung Nguyên đang loạn lạc, cho dù những người này còn sống thì cũng không liên lạc được.
Quan trọng nhất là Cửu công chúa biết rất rõ sự suy bại của Đại Khang có liên quan rất lớn đến hoàng thất.
Trải qua mấy trăm năm phát triển, gia tộc hoàng thất đã vô cùng lớn, cho dù là người của bên chỉ mạch cũng là hoàng thân quốc thích, cũng không thể nhìn họ xuống ruộng làm việc chứ?
Rõ ràng là hoàng thất không thể bỏ mặc người này, thế nên chỉ đành nuôi họ.
Cứ thế chỉ riêng số lượng đất đai mà hoàng thất chiếm giữ cũng là con số rất lớn.