Kim Phi nói: “Ý tưởng của mấy người thì hay, nhưng hướng nghiên cứu lại sai. Hiện tại, nếu muốn xe chạy được trên đất liền thì động cơ hơi nước là chưa đủ, cần phải có động cơ đốt trong.”
Ba người Vạn Hạc Minh, Tả Chi Uyên, Lưu Bất Quần tròn mắt nhìn nhau, đều là lần đầu tiên nghe thấy thuật ngữ này.
“Sư phụ, động cơ đốt trong là gì?” Vạn Hạc Minh hỏi.
“Động cơ đốt trong là một động cơ có kích thước nhỏ hơn, kết cấu chính xác hơn và công suất mạnh hơn động cơ hơi nước!"
Kim Phi lấy bản vẽ động cơ đốt trong từ trong rương ra, ghép chúng lại với nhau, giảng giải cấu tạo và nguyên lý của động cơ đốt trong cho ba người.
Mãn Thương cũng chen vào.
Đáng tiếc ở phương diện máy móc cậu bé không có năng khiếu lắm, nghe không hiểu gì hết.
Nhưng ba người Vạn Hạc Minh thì càng nghe đôi mắt càng sáng, cuối cùng hơi thở của họ cũng trở nên nặng nề hơn.
“Sư phụ, có thể cho con một bản vẽ được không?”
Vạn Hạc Minh ước gì mình có thể chế tạo được động cơ đốt trong ngay bây giờ.
“Cho con cũng vô dụng, chế tạo động cơ đốt trong có đòi hỏi rất cao với các loại máy móc, cho dù ta đưa bản vẽ cho. con, con cũng không làm được.”
Kim Phi cất bản vẽ đi.
“Sư phụ yên tâm, chúng con sẽ nhanh chóng nâng cấp máy tiện!"
Vạn Hạc Minh vỗ ngực nói.
Tả Chi Uyên và Lưu Bất Quần cũng hứa chắc.
Sau khi tìm hiểu về động cơ đốt trong, ba người không muốn đợi một giây phút nào nữa, họ chào Kim Phi rồi quay lại nghiên cứu máy tiện.
Kim Phi nhìn bóng lưng ba người, bất đắc dĩ thở dài.
Vừa rồi y mới chỉ nói với ba người về cấu tạo và nguyên lý của động cơ đốt trong chứ không nói về vấn đề nhiên liệu của động cơ đốt trong.
Để vận hành động cơ hơi nước thì chỉ cần đun sôi nước trong nồi hơi, đòi hỏi về nhiên liệu cho nước sôi không quá phức tạp, than và củi là được.
Nhưng để dẫn động động cơ đốt trong thì phải dùng đến. dầu mỏ.
Trên bề mặt có vỉa than, nhưng dầu trong nước cơ bản nằm sâu hàng nghìn mét dưới lòng đất, với năng lực công nghiệp hiện tại của làng Tây Hà, cho dù Kim Phi biết ở đâu có mỏ dầu thì cũng không thể khai thác được.
Cho nên y yêu cầu ba người Vạn Hạc Minh cải tạo máy tiện, với mục tiêu cuối cùng là sản xuất súng trường, về việc sản xuất động cơ đốt trong, có lẽ ít nhất phải mất vài năm.
“Tạm thời chúng ta không thể sản xuất súng trường, phải báo cho Vũ Dương một tiếng.”
Nghĩ đến đây, Kim Phi thu dọn bản vẽ trên bàn, chuẩn bị đi tìm Cửu công chúa.
Không ngờ vừa mới từ trong phòng đi ra thì đã thấy Châu Nhi lại đây.
“Tiên sinh, bệ hạ mời ngài tới họp.”
“Họp cái gì?” Kim Phi hỏi.
“Không biết, Châu Nhi lắc đầu.
“Cuộc họp có những ai?”
“Thiết đại nhân, Tiểu Ngọc đại nhân, còn có Lý Địch.” Châu Nhi trả lời.
Kim Phi gật đầu, đại khái đoán được Cửu công chúa mở cuộc họp vì cái gì.
Trong thư phòng của Cửu công chúa, Cửu công chúa ngồi trên ghế chính, trong khi Thiết Thế Hâm. Tiểu Ngọc và Lý Địch ngồi hàng ghế nhỏ phía dưới.
Nhìn đến Kim Phi tiến vào, mọi người đều đứng lên hành lễ.