"Trương công tử, Chu công tử, đừng trêu Tiểu Bắc mà".
Đường Tiểu Bắc cũng đáp lại hai người một cách vô cùng cung kính, sau đó cười nhìn những người khác: "Hôm nay có rất nhiều công tử lạ mặt ở đây".
Hàm ý là muốn những người còn lại tự giới thiệu về mình một chút.
Cô ấy vừa mới hoàn thành khóa đào tạo thanh lâu năm nay và bắt đầu có khách nên không quen biết nhiều người.
Advertisement
Tú bà đã sớm cho cô ấy dưới trướng một công tử có tiếng trong thành rồi, nếu trong đám người đến có kẻ như vậy thì cô ấy sẽ nghĩ cách lôi kéo về phía mình để chuẩn bị tranh vị hoa khôi.
Đây cũng là một trong những quy tắc của thanh lâu, khách đến thường xuyên đều hiểu rõ, Đường Tiểu Bắc nói xong, người thanh niên ngồi sau bàn đầu tiên bên phải đã đứng dậy.
Advertisement
"Tiểu sinh Ngô Tuấn Lâm, kinh chào Tiểu Bắc cô nương".
"Hóa ra là Ngô công tử từ hiệu buôn Ngô Ký. Rất hân hạnh được gặp!"
Đường Tiểu Bắc hơi cúi đầu hành lễ, trong lòng thầm nhớ bộ dáng của Ngô công tử.
Đây là đối tượng mà tú bà nhắc nhở phải lôi kéo, sau này không nên xem nhẹ.
Nhìn thấy Đường Tiểu Bắc biết mình, Ngô công tử khá tự hào ngồi xuống.
"Tiểu sinh Trần Quan Tiết, Tiểu Bắc cô nương quả thực tươi tắn như lời đồn, xứng danh thần tiên".
Người thanh niên thứ hai đưa ra một lời khen ngợi.
“Trần công tử quá lời rồi”, Đường Hiểu Bắc vừa nói vừa che miệng cười: “Ta nghe nói nhà họ Trần là thư hương thế gia, Trần công tử cũng là một trong số ít nhân tài trong quận. Hôm nay được gặp mặt quả thật phóng khoáng hiên ngang".
Trần công tử chủ động khen ngợi, Đường Tiểu Bắc cũng phải đáp lại, dù sao lời nói cũng chẳng mất tiền mua mà.
Đây cũng là một trong những kỹ năng mà cô nương nào ở thanh lâu cũng phải học.
Tiếp theo, các khách nhân lần lượt giới thiệu về mình, rất nhanh đã đến phiên Thiết Chùy.
“Tên ta là Thiết Chùy, ta tới cùng với tiên sinh”.
Thiết Chùy ồm ồm nói rồi ngồi xuống.
Nhiều công tử quay đầu nhìn sang.
Nhưng thay vì nhìn vào Thiết Chùy, lại nhìn Kim Phi, người đang ngồi bên cạnh Thiết Chùy.
Vì dù sao, để tham gia vào Trà Vây của Đường Tiểu Bắc, phí vào cửa là ba lượng bạc, bọn họ không dám dẫn người hầu vào.