Chỉ trong một năm, người thợ rèn nhỏ này đã trở thành một Nhất Tự Tịnh Kiên Vương mà cô ấy và người nhà họ Khánh phải ngước nhìn.
Lúc nhỏ Khánh Mộ Lam thường xuyên vào hoàng cung chơi đùa, nhìn thấy nhiều quan lớn quyền thế nên cũng không để ý nhiều đến sự thay đổi địa vị của Kim Phi.
Nhưng lần này gặp lại Kim Phi và Đường Tiểu Bắc, cô ấy chợt cảm thấy hơi tự tỉ.
Cảm giác này không phải là do địa vị chênh lệch, mà là do những thứ Kim Phi làm ra càng khiến cô ấy không thể hiểu được nữa.
Hôm qua cô ấy đã chứng kiến tốc độ của thuyền hơi nước, bây giờ lại có thể nhìn thấy một chiếc phi thuyền có thể bay tự do.
Sau vài tháng ngắn ngủi không gặp, cô ấy chợt nhận ra khoảng cách giữa mình và Kim Phi càng ngày càng lớn hơn.
Trên giỏ treo của phi thuyền, nhân viên hộ tống vẫy cờ xuống phía dưới.
"Tiên sinh, Hắc Chuẩn xin chỉ thị hành động." Thiết Chùy hỏi.
Thấy Kim Phi gật đầu, Thiết Chùy cũng lấy hai lá cờ ra vẫy.
Hắc Chuẩn nhận được sự cho phép, khởi động máy hơi nước.
Phụt! Phụt!
Khói đen dày đặc bốc ra từ miệng cá, cánh quạt treo trên giỏ cũng bắt đầu quay.
Phi thuyền nhanh chóng bay cao lên, đuôi cá hướng về phía trước và bay ngược gió về phía khinh khí cầu của kẻ địch.
“Chúng ta chỉ sắp xếp một chiếc phi thuyền bay qua thôi Sao?”
Khánh Mộ Lam lo lắng hỏi.
Kẻ địch có quá nhiều khinh khí cầu, hơn nữa khinh khí cầu lại có thể tích rất lớn, nhiều khinh khí cầu cùng nhau bay như vậy, tuy vẫn còn ở rất xa nhưng lại có cảm giác rất ngột ngạt.
Mặt khác, phi thuyền lại nhỏ hơn bất kỳ cái khinh khí cầu nào, số lượng cũng chỉ có một cái...
"Yên tâm đi, một cái đủ đối phó với bọn họ rồi, chờ xem kịch vui thôi là được!"
Đường Tiểu Bắc vỗ vai Khánh Mộ Lam một cái: "Vả lại, chúng ta vẫn còn bốn khinh khí cầu giữ thuyền lớn mà, cho dù có cá có lọt lưới tới đây cũng không phải là đối thủ của khinh khí cầu chúng tal"
Khánh Mộ Lam nghe Đường Tiểu Bắc nói vậy thì cũng không nói gì nữa, đành lấy kính viễn vọng ra nhìn lên trời.
Chỉ thấy phi thuyền bay càng lúc càng cao, càng lúc càng đến gần kẻ địch.
Kẻ địch chỉ biết rằng khinh khí cầu chỉ có thể bay theo gió, đột nhiên họ phát hiện ra khinh khí cầu có thể bay ngược gió, khiến kẻ địch hơi hoảng sợ.
Chỉ huy đội bay của quân địch lập tức ra lệnh cho nhiều khinh khí cầu tăng độ cao để chặn phi thuyền.
Nhưng tốc độ bay lên của họ quá chậm, khi chỉ bay lên hơn một ngàn mét, khinh khí cầu bắt đầu rung chuyển dữ dội khiến họ sợ hãi tới mức vội ngừng bay lên.
"Chuẩn bị nỏ hạng nặng, chỉ cần nhìn thấy khinh khí cầu có hình dáng kỳ lạ này đến gần, lập tức bắn nát nó!"
Nhìn khinh khí cầu bay ở trước mặt, tiểu đội trưởng lạnh giọng nói.
Sau khi chiếm được thành Tây Xuyên, Gada thu được một số nỏ hạng nặng, lập tức phái người đưa một nửa số đó đến Kim Xuyên, hôm qua cũng vừa đưa tới.
Phùng tiên sinh lập tức đưa một số cho đội bay, để họ đối kháng với khinh khí cầu của Kim Phi.
Những khinh khí cầu bay ở phía trước kia đều được trang bị nỏ hạng nặng.
Nhìn thấy phi thuyền càng ngày càng đến gần, những khinh khí cầu này đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ cần phi thuyền tiến vào trong phạm vi của nỏ hạng nặng, bọn họ sẽ phối hợp bắn hạ phi thuyền.
Nhưng ngay khi chiếc phi thuyền còn cách họ mấy trăm trượng, nó đột nhiên bay lên nhanh chóng, trong khoảng thời gian ngắn đã nâng độ cao lên hơn hai ngàn mét.
“Vậy thì bắn thế nào được?” người trong khinh khí cầu của kẻ địch trợn tròn mắt.
Mặc dù họ cũng được trang bị nỏ hạng nặng nhưng tâm bắn hiệu quả của nỏ hạng nặng chỉ có vài trăm mét thôi.