Sáng sớm hôm sau, nhóm Cảnh đế đi tới huyện nha từ Sớm.
Phương Thượng cũng đã sắp xếp người tiếp đãi ba người.
Sau khi ký xong hiệp nghị vay mượn, Cảnh đế lên xe rời khỏi huyện Đào Nguyên.
Lý Nguyên Chiếu không hề muốn đi, nhưng cuối cùng vẫn bị Quách Thiên Dưỡng kéo lên xe.
Trên xe, Cảnh đế nhìn Lý Nguyên Chiếu đang giận dỗi, đột nhiên cảm thấy hơi buồn cười.
Mặc dù Thái tử ham chơi, nhưng lần đầu ông thấy hẳn có biểu hiện này.
Xem ra huyện Đào Nguyên thật sự đã khiến người ta thay đổi hẳn.
Vì vậy, ông mở miệng hỏi: “Nguyên Chiếu, lần này xuất cung có học hỏi được gì không?”
Lý Nguyên Chiếu buồn bực nói: “Không ạ”
“Hỗn xược!”
“Có! Nhi thần thấy bách tính sống đầy đủ sung túc, chính là công lao vất vả, kết quả cần chính yêu dân của phụ hoàng.”
Hừ, nói bậy nói bạ.
Cảnh đế nhìn Lý Nguyên Chiếu một lát: “Được! Vậy về tới kinh thành, ngươi đi bộ về cung, xem kĩ cuộc sống của bách tính kinh thành thế nào rồi báo lại cho trẫm!”
Lý Nguyên Chiếu thành thật gật đầu, nhưng trong lòng nhớ lại những thứ đồ mới lạ ở huyện Đào Nguyên.
Nhất là cái món miến chưng thịt heo đó, vô cùng ngon, hồi cung hẳn cũng phải thịt một con heo làm thử xem!
Còn có Trương Bưu và cái máy hát thần kỳ trong truyền thuyết nữa, qua hai ngày rồi mà hẳn vẫn không được thấy, tiếc. quá!
Đột nhiên, Lý Nguyên Chiếu nghĩ tới điều gì đó, ngẩng đầu lên: “Phụ hoàng! Phương Thượng chỉ làm quan thất phẩm không phí tài à?”
Nghe vậy, Quách Thiên Dưỡng không khỏi cảm thấy có chút bi ai.
Ta đây ngoài bị thiến thì có chỗ nào không băng Phương Thượng đâu! Hắn ta chăm chỉ cần mẫn ở trong cung nhiều năm qua, hầu hạ, chăm sóc tốt cho cả Thái tử lẫn hoàng đế, giờ lại không bằng một tên Phương Thượng mới gặp mấy lần.
Đời mình đúng là chẳng ra gì...
Cảnh đế nói: “Ừ, đúng là phí tài, nhưng nếu Phương Thượng có thể gọi thiên lôi giải quyết được lũ lụt, hản muốn làm quan gì trầm phong quan đó!”
Ánh mắt Lý Nguyên Chiếu sáng lên: “Phụ hoàng đi tìm hẳn giải quyết lũ lụt sao? Hản có thể gọi thiên lôi thật à?”
Cảnh đế không khỏi xua tay. Đứa con này mình sinh ra rất thông minh, nhưng sao có lúc lại có biểu hiện ngu xuẩn thế chứ.
“Thiên lôi đâu ra? Đùa ngươi thôi! Về học cho tốt đi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!