“Cửu muội, trong này có những dụng cụ săn bắn được chuẩn bị cho ngươi, có cung tên và dao găm, ngươi có muốn kiểm tra trước không?”
“Không cần!”
Tô Tử Mạch cầm lấy chiếc túi da thú rồi chuẩn bị đi về phía con đường do Tô Khang Thành chỉ định.
Tô Khang Thành đột nhiên nói: “Tử Mạch, đại bá quên nói với ngươi tuy rằng mặc dù bây giờ chúng ta nguyện ý chấp nhận ngươi một lần nữa, nhưng theo các quy tắc của Tô gia, ngươi nhất định phải giành chiến thắng trong cuộc đi săn này. Nhưng với khả năng của ngươi, ta tin rằng sẽ ổn thôi!”
Tô Tử Mạch đi thẳng vào khu rừng rậm mà không hề quay đầu lại khi nghe Tô Khang Thành nói.
Vừa mới xem nhóm người Tô gia diễn kịch trước mặt, kỹ năng diễn xuất vụng về đến mức khiến Tô Tử Mạch kinh tởm.
Dù biết rằng khu vực mà Tô Khang Thành chỉ định chắc chắn rất nguy hiểm nhưng Tô Tử Mạch vẫn không chút do dự mà bước vào, dù nguy hiểm đến đâu thì vẫn tốt hơn là đối mặt với bộ mặt xấu xí của Tô gia.
Ngay sau khi Tô Tử Mạch bước vào khu rừng rậm, Tô Khang Thành đột nhiên cười đắc thắng.
“Hahaha! Tô Tử Mạch, con chó cái lần này chết chắc, lại tiến vào khu vực thú dữ nguy hiểm nhất trên bãi săn, nơi toàn sói, hổ, báo hung dữ!”
"Phụ thân, thủ đoạn của người thật là cao minh, cái túi mà con đưa cho nàng ta vừa rồi đều là chứa đầy vũ khí kém cỏi, cung tên sẽ bị gãy khi kéo căng, toàn là đồ bỏ đi, con nghĩ lần này nàng ta chết không toàn thấy, chỉ có thể làm mồi cho thú dữ!”
Người Tô gia ai cũng phấn khởi, cứ như đã thấy cảnh Tô Tử Mạch bị chôn trong miệng cọp rồi.
“Đừng nói đến con chó cái kia nữa, dù sao, lần cũng đã đến đây, chúng ta hãy đến khu săn bắn bình thường chơi đi.”
“Đúng vậy, con chó cái đó cuối cùng cũng chết, thật tuyệt, chúng ta nên ăn mừng, đại tỷ, lần này ta nhất định thắng tỷ!”
Tô gia tin rằng Tô Tử Mạch nhất định phải chết, họ không những không mảy may đau buồn, thậm chí còn vội vã đến một khu vực săn bắn khác để chơi.
Lúc này, Tô Tử Mạch cũng đã đi vào sâu trong rừng rậm, đi chưa được bao lâu, Tô Tử Mạch đột nhiên nghe thấy bên tai có tiếng gầm thét.
“Gầm!”
Tiếng gầm này rất lớn, đó là âm thanh độc nhất vô nhị của một con dã thú.
Tô Tử Mạch nhận ra nguy hiểm đang đến gần, vội vàng mở túi da thú lấy cung tên ra, nhưng không ngờ ngay khi Tô Tử Mạch vừa cố gắng hết sức căng thì dây cung đứt phựt.
Tô Tử Mạch không khỏi lộ ra vẻ giễu cợt, có vẻ những người trong Tô gia thực sự muốn giết nàng ta, thậm chí đã chuẩn bị rất đầy đủ.
Thật tiếc vì điều này không thể làm khó Tô Tử Mạch, vì nàngcó một khoảng không gian siêu khủng trên người!
Tô Tử Mạch suy nghĩ vừa động, trong tay sớm đã có một nỏ tay màu đen, phía trên nỏ tay còn có một ống ngắm cực kỳ cao cấp.
Đây là loại nỏ cầm tay hiện đại mà Tô Tử Mạch lấy ra khỏi không gian, chiếc nỏ cầm tay này có thể nạp cùng lúc 50 mũi tên nỏ, sức tấn công của mỗi tên đủ để xuyên thủng một thân cây dày.
Trong những thời điểm quan trọng, chiếc nỏ cầm tay này còn có chức năng bắn liên hoàn, có thể bắn hết tất cả số mũi tên đã nạp trong vài giây.
Nỏ tay như vậy ở thế giới hiện tại đơn giản chỉ là vũ khí thông thường, trừ phi gặp được người tu luyện có tu vi cường hãn, với nỏ tay này có thể nói là bất khả chiến bại!
Nắm vũ khí trong tay, Tô Tử Mạch đột nhiên tràn đầy tự tin, lúc này một con hổ lớn dài ba thước, tư thế mạnh mẽ dũng mãnh cũng xuất hiện trước mặt Tô Tử Mạch.