Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Lưu Ly vừa đến gần, không cần cô hỏi, cô đã nghe ra được sơ sơ từ trong những lời thảo luận của những người dân làng.

Vẻ mặt sa sầm, Lưu Ly không dừng lại ở cửa, mặc kệ ánh mắt dò hỏi của những người dân trong lòng, đi thẳng vào cửa lớn nhà họ Trương.

Lúc này, ở trong sân, cả nhà Trương Nhị Tú và Trương Tiểu Muội đều ở đó, nhưng lại không thấy mấy người Trương Nhị Lang.

Nhìn thấy Lưu Ly đi vào, cả nhà Trương Nhị Tú hoặc là vẫn im lìm, không lên tiếng ngồi ở đó, hoặc là nhìn về phía Lưu Ly nở một nụ cười khiên cưỡng, bầu không khí có chút ngột ngạt.

Sự chú ý của Lưu Ly vẫn đặt lên người Trương Tiểu Muội, hai tay Trương Tiểu Muội nắm lấy vạt áo, rõ ràng có chút sợ hãi, bất an.

Nghĩ lại, cô bé tuổi còn nhỏ, nhạy cảm với sự bất thường ở trong nhà.

Trương Đại Lang và Điệp Trúc Lam làm loạn đến mức này, ở một mức độ nhất định, sự ảnh hưởng với Trương Tiểu Muội là lớn nhất, dù sao sau này Trương Tiểu Muội chính là một đứa bé không có mẹ.

Nhưng Lưu Ly không cảm thấy đây là một chuyện xấu, dù sao người như Điệp Trúc Lam, chưa nói đến nàng ta có chút trọng nam khinh nữ, không hề xem trọng cô bé Trương Tiểu Muội, chỉ nói đến tính cách của nàng ta, nếu như thật sự ở lại nhà họ Trương, Trương Tiểu Muội không chừng sẽ phải chịu đựng sự lãng phí thời gian như thế nào.

Chỉ là, bây giờ có hai đứa con rồi, Lưu Ly cũng không muốn nhìn thấy dáng vẻ đáng thương khiến người khác thương hại như thế này của Trương Tiểu Muội, cô nhìn Bình Bình và Yên Yên, dùng ánh mắt ra hiệu cho hai đưa đi chơi với Trương Tiểu Muội.

Bình Bình và Yên Yên vốn dĩ đã thông minh hơn những đứa bé cùng tuổi, nhận được ánh mắt ra hiệu của mẹ mình thì đã biết phải làm gì, cùng chạy về phía Trương Tiểu Muội.

“Tiểu Muội tỷ tỷ, chúng ta cùng chơi trò gia đình nhé?” Yên Yên cười ngọt ngào nhìn Trương Tiểu Muội.

Bình Bình: “…” Có thể không chơi cái trò ấu trĩ này không?

Trong mắt Bình Bình lúc này hiện lên sự ghét bỏ.

Nhưng nhìn thấy Trương Tiểu Muội vốn còn đang đáng thương vừa nghe thấy chơi trò gia đình, trong mắt lại có thêm chút tinh thần, lời nói muốn từ chối của Bình Bình lại phải miễn cưỡng nuốt xuống.

Bỏ đi, cậu nhìn hai người chơi là được rồi.

Vì vậy, ba đứa bé không biết mùi vị của sự lo âu đã đi vào trong một góc.

Đúng lúc này, trong nhà truyền đến giọng nói mang theo sự tức giận của Trương Nhị Lang.

bỏ qua như vậy, nhà họ Điệp đang ức hiếp người quá đáng, chúng ta không làm gì, nhà họ Điệp sẽ cho

của Trương Nhị Lang, rõ ràng mấy người Trương Nhị Tú đều nghe thấy được.

vào, nhưng

Ly liếc nhìn bọn họ, cũng muốn đi vào trong nhà.

vừa di chuyển bước chân, trên vai đã chùng xuống, một bàn tay to đã phủ lên vai cô.



Ly ngẩng đầu lên nhìn, đối diện với đôi mắt bình tĩnh

không

khác nữa, một người phụ nữ như cô đi vào

Ly không nghĩ nhiều, chỉ gật đầu bày tỏ đồng ý.

đại ca không có ý này, chỉ là hòa ly với hưu vợ thực ra cũng không khác mấy, hai bên sau này chúng ta là người xa lạ, nhiều thêm một

vừa đi vào nhà, đã nghe thấy

Trương Đại Lang, mặc dù mới chỉ qua một đêm, nhưng cả người nhìn trông rất tiều tụy, giống

của Trương Đại Lang, trong mắt Lưu Ly hiện lên một chút lạnh lùng, nghiêm

đang muốn dàn xếp ổn thỏa, chịu thiệt lần này.

ly và Hưu vợ, thật sự cũng không phải là một

ra chuyện sai trái, bên nam trả về nhà mẹ đẻ, vậy thì sẽ phải

vị sẽ cao hơn người vợ bị hưu một chút, muốn tìm một nhà chồng khác, cũng là một chuyện

như Điệp Trúc Lam này, đã đủ

ở thời đại này, Hưu vợ không đơn

giấy Hưu vợ bị hư hỏng, đối phương chối bỏ cũng không hay.

định, Hưu vợ, hoặc các trưởng lão trong tộc cùng gật đầu đồng ý, hoặc đi thẳng đến nha môn lập hồ sơ.

ầm ĩ đến mức khiến Điệp Trúc Lam mất mặt ở những làng xóm trong vòng mười dặm, cái này cũng xem như là Trương Đại Lang

đến nha môn để lập án, nhưng nhà họ Điệp không chỉ hủy giấy Hưu vợ,

thể bị tàn phế, sợ bị Trương Đại Lang liên lụy, nên ngay trong đêm

hiếp người quá

còn muốn bỏ qua như vậy, khiến Lưu Ly vô



đã đến mức này, một người đàn bà như Điệp Trúc Lam thật sự đáng để Đại Lang ca

bỏ qua như vậy?” Lưu Ly đi về phía trước,

bị giọng nói lạnh lùng của Lưu Ly cắt ngang: “Nếu như huynh muốn

Vừa nghe thấy câu này của Lưu Ly, Trương Đại Lang hoàn toàn không dám cử động nữa,

“Lưu Ly, Đại Lang ca cảm ơn muội, nếu như không có muội….” Trương Đại Lang muốn nói cảm ơn Lưu Ly về chuyện cái chân của mình.

Ngày hôm qua, hắn cảm thấy cuộc sống đã trở nên u tối.

Dù sao người què làm việc bất tiện, làm gì cũng không bằng người khác.

Mấy năm trước trong thôn có một người què vì không thể làm quá nhiều việc mà cuộc sống rất khốn khổ, buồn chán, cuối cùng đã chết vì đói.

Lúc người trong thôn phát hiện ra qua mấy ngày rồi.

Lúc làm hậu sự cho hắn, mọi người phát hiện, gia đình hắn không còn một hạt lương thực nào.

Nên, khi biết được chân mình còn có thể khỏi, Trương Đại Lang thật sự vô cùng cảm kích Lưu Ly.

Nhưng, không đợi Trương Đại Lang nói xong, Lưu Ly lại hỏi câu lúc nãy mà cô đã hỏi: “Đại Lang ca thật sự muốn bỏ qua như vậy?”

Trương Đại Lang dù có ngu dốt đến đâu, lúc này cũng nhìn ra vẻ mặt của Lưu Ly không đúng, nhất thời có chút không biết nên nói gì.

Lưu Ly thấy Trương Đại như vậy, lại nói: “Đại Lang đại ca vì một người phụ nữ như vậy, là muốn để thím và mấy người khác khó chịu? Xứng đáng sao? Cho dù hòa ly, nhưng chân của Đại Lang ca lẽ nào muốn cái chân của huynh bị đánh gãy một cách vô ích, lẽ nào muốn phí công thím và chú lo lắng cho huynh?’

Lưu Ly vẻ mặt nghiêm nghị hỏi Trương Đại Lang, trong từ điển của cô từ trước đến nay chưa từng có từ ‘dĩ hòa vi quý’.

Lúc này, cô muốn nhìn thái độ của Trương Đại Lang.

Nếu như Trương Đại Lang vẫn quyết định không làm gì, cô nghĩ, cô sẽ thất vọng.

Dù sao sống chung thôn lâu như vậy, cộng thêm ký ức của nguyên chủ, cô đã xem họ trở thành người một nhà từ lâu rồi.

Nhưng, cô xem thường một người đàn ông yếu đuối, dễ bị bắt nạt không có máu mủ với mình, nếu như Trương Đại Lang thật sự lựa chọn dĩ hòa vi quý, sau này cô sẽ không hỏi đến chuyện của Trương Đại Lang nữa, đương nhiên cũng không thể trọng dụng hắn nữa.

Đương nhiên, món nợ bên phía Điệp Trúc Lam, cô cũng tự mình tính toán.

Dù sao Điệp Trúc Lam không chỉ một lần chọc đến cô, lúc trước nể mặt thím, cô có thể tạm thời không tính toán, nhưng bây giờ Điệp Trúc Lam đã không còn quan hệ gì với thím nữa, đương nhiên cô sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Điệp Trúc Lam.

Thù mới hận cũ, hôm nay cô sẽ giải quyết một thể.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!