"Các người nhìn ta làm cái gì?" Góa phụ Lê gắt gỏng nói, sau đó lại chạy về phía nam nhân ở trên đất.
Lúc nhìn thấy tên súc sinh không phải là người trong miệng mình lại là con của mình, góa phụ Lê chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, suýt chút nữa là ngất xỉu.
Nhưng đến cuối cùng, góa phụ Lê vẫn còn tỉnh táo mà cắn vào lưỡi mình trước khi mình ngất xỉu, để cho mình duy trì sự bình tĩnh.
Sau đó giống như bị điên mà đẩy người bên cạnh Từ Chính ra, bảo vệ Từ Chính bên cạnh mình.
Nhìn thân thể tràn đầy vết thương với những vết bầm, góa phụ Lê cố gắng kìm nén cảm xúc, cởi áo ngoài mình ra.
Cũng may là mùa đông nên mặc nhiều lớp, cho dù bà ta có cởi áo ngoài ra thì cũng không bị đông cứng, chỉ là hơi lạnh một chút mà thôi.
Huống hồ gì với tình huống hiện tại bà ta cũng không thể lo lắng gì nhiều.
Sắc mặt của góa phụ Lê hết sức khó coi, cả người cũng đang run rẩy, những người đang đứng bên cạnh bà ta đều vô thức lùi lại phía sau, cách bà ta càng xa càng tốt.
Bỗng nhiên, góa phụ Lê ngẩng đầu lên quét mắt nhìn về phía những người vừa mới đánh con trai bà ta.
"Các người đánh con của ta thành cái dạng này, ta liều mạng với các người."
Biểu cảm của góa phụ Lê hung ác, hai mắt đỏ bừng.
Con trai của bà ta là con trai kim tôn ngọc quý của bà ta, có khi nào mà phải chịu tổn thương như thế này?
Tất cả đều là do bọn họ, là bọn họ đã hại con trai của bà ta.
Nhưng đám người đánh hắn lại bị sắc mặt của góa phụ Lê hù dọa, cũng không muốn bị góa phụ Lê quấn lấy vì chuyện này, cho nên liền phủi sạch quan hệ.
"Cái này không thể trách chúng tôi được, người có lỗi chính là con trai của bà."
"Đúng vậy, là con trai của bà đã hại heo mẹ của nhà người ta, còn không cho người ta đánh con trai của bà à?"
"Kêu đánh người là Lý Đại Đầu, bà muốn liều mạng thì đi tìm Lý Đại Đầu đi."
Lời này vừa mới nói ra, Vương Kim Hà liền không làm nữa.
"Dựa vào cái gì à, heo nhà ta bị đánh, đánh con trai của bà thì sao chứ? Nếu như chuyện này bẩm báo đến quan phủ thì bà cũng chả có lý, nếu như heo mẹ nhà ta có chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng, ta còn muốn cả nhà bà theo cùng kìa."
Vương Kim Hà vốn dĩ không phải là một người có tính tình chịu nhẫn nhịn, cho nên lúc này nói chuyện rất hùng hồn.
"Vậy vết thương của con trai ta thì sao, các người định như thế nào?" Trong lòng góa phụ Lê có giận đến đâu thì cũng biết mình đuối lý rồi.
"Vết thương của hắn là do hắn tự tìm, có thể trách bọn ta được à?" Vương Kim Hà nói: "Tự bà nghĩ lại đi, nếu như ai đó trèo tường nhà bà, trai tráng trong thôn đánh nam nhân trèo tường nhà bà, thế mà người ta còn tìm bà đòi tiền thuốc men, bà nói xem bà sẽ làm gì?"
Vương Kim Hà vừa mới đưa ra ví dụ này, thôn dân bất lực nhìn Vương Kim Hà.
Dùng cái ví dụ này, người có lý đã biến thành vô lý rồi.
Thanh danh của góa phụ này quan trọng đến cỡ nào, lại bị ả ta đè bẹp.
Quả nhiên, sau khi góa phụ Lê nghe thấy Vương Kim Hà nói ra những lời vô duyên như thế, trong lúc nhất thời liền khó thở, không thèm lo lắng đến chuyện cãi nhau mà trực tiếp bước lên đánh nhau với Vương Kim Hà.
Tuy là Vương Kim Hà trẻ tuổi hơn góa phụ Lê, nhưng ngày thường hết ăn rồi lại nằm, đương nhiên sức lực không thể mạnh hơn một người làm việc lâu dài như góa phụ Lê.
Nhưng dù sao tuổi tác của góa phụ Lê cũng lớn, thể lực lại không bằng Vương Kim Hà, có điều ăn mặc tương đối gọn gàng, cộng thêm xảy ra chuyện như thế trong lòng đã kìm nén một bụng lửa giận, cho nên hai người bắt đầu đánh nhau một phen, khó mà phân thắng bại, cả hai đều bị thương.
Mà lúc hai người đang đánh nhau, góa phụ Lê bỗng nhiên nhìn thấy Lưu Ly trong đám người đang vây xem.
Bỗng nhiên trong đầu nổ bùm một tiếng.
Những chuyện mà lúc nãy bà ta không kịp suy nghĩ lại tràn vào đầu bà ta ngay lúc này.
Không phải là con trai của bà ta đi tìm Lưu Ly à?
Không phải là nó muốn bỏ thuốc Lưu Ly, không phải là nó muốn cùng Lưu Ly...
Sao con trai của mình lại xuất hiện trong chuồng heo nhà Trương Đại Đầu, còn Lưu Ly thì bình yên vô sự đứng ở đằng kia?
Lúc bà ta không chú ý đã để cho Vương Kim Hà nắm bắt thời cơ nắm tóc góa phụ Lê rồi kéo thật mạnh.
"Ai kêu bà đánh ta, ai kêu bà đánh ta. Ta đánh chết góa phụ bà." Vương Kim Hà vừa đánh góa phụ Lê, vừa la hét.
Lúc Vương Kim Hà đang đánh nhau với góa phụ Lê, góa phụ Lê cũng không lo được chuyện Vương Kim Hà đang nắm tóc bà ta, bà ta hét lên một tiếng thật to rồi liền nhào về phía Lưu Ly.
"Là cô, là cô có đúng không hả?" Góa phụ Lê vừa nhào tới vừa trợn mắt trừng Lưu Ly, trong miệng còn không ngừng chất vấn: "Là cô hại con ta, là cô đã hại Chính Nhi có đúng không hả?"
"Tiểu Ly..."
"Tiểu Ly muội tử..."
Thấy góa phụ Lê sắp nhào đến gần Lưu Ly, Trương Đại Tú và Trương Đại Lang hốt khoảng kêu lên.
Bọn họ đứng cách khá xa, căn bản không kịp ngăn cản.
Nhưng lúc bọn họ cho rằng Lưu Ly sắp bị góa phụ Lê đánh trúng, chân Lưu Ly lại khẽ động né tránh góa phụ Lê.
Lưu Ly lập tức tránh xa góa phụ Lê khoảng 2 m, cô chỉ đứng đó lạnh lùng nhìn góa phụ Lê.
Tốt xấu gì cô cũng đã học hỏi Cố Tại Ngôn được vài ngày, không thể đối phó với người luyện võ, nhưng tránh một thôn phụ bình thường thì dư xài.
Bình thường không sử dụng không có nghĩa là không có hiệu quả gì.
Góa phụ Lê không ngờ tới tốc độ của Lưu Ly lại nhanh như thế, trong lúc nhất thời chưa thể đứng vững thân thể, bà ta liền ngã cái ầm xuống đất.
Nhưng vừa nghĩ đến chính là Lưu Ly đã hại con mình thành như vậy, góa phụ Lê căn bản không hề quan tâm đến cảm giác đau đớn trên đầu gối, bà ta lại đứng dậy rồi chuẩn bị đánh Lưu Ly thêm lần nữa.
Chỉ có điều địa vị của Lưu Ly trong lòng thôn dân đã không còn như ngày xưa, bọn họ đều đang chờ đợi Lưu Ly mở xưởng đến tìm bọn họ làm việc, làm sao có thể để góa phụ Lê bắt nạt Lưu Ly được chứ?
Nhưng góa phụ không phải là người dễ trêu chọc, cho nên mọi người cũng không ra mặt cho Lưu Ly, mà chỉ nửa khuyên nửa ngăn cản góa phụ Lê.
Góa phụ Lê bị đám người chặn lại, ánh mắt hoàn toàn không hề rời khỏi Lưu Ly chút nào.
"Là cô đã hại con ta có đúng không?" Góa phụ Lê hỏi thêm lần nữa.
Nếu như trước đó khi góa phụ Lê nói câu này mọi người không có ai chú ý tới, nhưng bây giờ góa phụ Lê nói lời này, tất cả mọi người đều đã nghe thấy.
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều nhìn góa phụ Lê với ánh mắt kỳ quái, không hiểu tại sao góa phụ Lê lại vu oan cho Lưu Ly như thế.
Cũng là lúc này, góa phụ Lê bổ sung thêm một câu: "Rõ ràng là Chính nhi đi tìm cô, hoàn toàn không có khả năng nó có thể xuất hiện ở đây. Có phải là cô hận nó lúc trước không cưới cô, bây giờ lại sắp bị vứt bỏ, cho nên lúc này mới hạ loại dược tàn nhẫn đối với con ta?"
Hạ dược?
Trong lòng mọi người hoảng sợ không thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!