CHƯƠNG 21
Vì thế, Lưu Ly dẫn theo hai đứa con đến phòng bếp của Phúc Mãn Lâu.
Đầu bếp đang bận rộn trong phòng bếp thấy chưởng quầy dẫn theo người ngoài tiến vào không khỏi nhíu mày, song lại không nói gì cả.
Mãi đến khi chưởng quầy bảo một đầu bếp trong đó đem nồi niêu ra, ánh mắt ai nấy nhìn Lưu Ly đều mang vẻ bất thiện.
“Đứng ngây ra đó làm gì hả? Phía trước không cần lên thức ăn sao?” Chưởng quầy thấy cả đám không làm gì cả mà đứng nhìn bên này, ông ta không khỏi trầm giọng mở miệng.
Các đầu bếp nghe vậy đành phải tiếp tục bận rộn chuyện trong tay, nhưng vẫn cố ý hoặc vô tình chú ý mọi việc bên này.
Lưu Ly đương nhiên cảm giác được thái độ của các đầu bếp, song cô không thèm để ý, những đầu bếp này đang khinh thường cô mà thôi, thế cứ để cô lấy thành phẩm để nói chuyện là được.
Chỉ tiếc hiện tại cô chưa trồng được ớt, bằng không có thể để bọn họ nhìn thử thế nào gọi là kinh diễm.
Từ trong đống nguyên liệu nấu ăn lấy một con gà đen, một miếng đậu phụ, một miếng thịt ba chỉ kế đó bắt đầu sơ chế, sau khi sơ chế xong những thứ này, Lưu Ly lần lượt từ trong sọt của mình lấy ra nấm đầu xanh, nấm đầu khỉ, nấm bụng dê, nhung tùng, nấm cục đen, các loại nấm quý giá hoặc bình thường bày ra một hàng.
Đang chuẩn bị xử lý những loại nấm này, bên cạnh lập tức truyền đến một tiếng quát lớn.
“Giỏi lắm đồ phụ nữ xấu xa, ngươi lấy những thứ độc hại này đến phòng bếp của chúng ta rốt cuộc định làm gì?”
Vừa dứt lời, một thân ảnh cường tráng vọt tới quét sạch nấm mà Lưu Ly vừa bày ra xuống đất, tốc độ nhanh đến mức Lưu Ly cũng không thể phản ứng lại.
“Mẹ!”
Lưu Ly vốn để Bình Bình, Yên Yên đứng ở cửa phòng bếp chờ, nhưng hai đứa nhỏ nhìn thấy trận chiến này, lo lắng mẹ mình lại bị bắt nạt thế nên liều lĩnh chạy vào.
Thấy hai đứa nhỏ tiến vào, Lưu Ly sợ đứa nhỏ bị thương, thế nên vội giấu hai đứa nhỏ ở phía sau mình, bấy giờ mới ngẩng đầu nhìn về phía đầu bếp đã ném đồ đạc của mình, ánh mắt cô mang theo vẻ giận dữ.
“Vị Tiểu nương tử này, nếu ta không nhìn lầm thì những thứ này hẳn là nấm tán trắng?” Tần chưởng quầy lúc này cũng phản ứng lại, nét mặt không mấy tốt đẹp.
Trương Đại Thược nghe vậy, vẻ mặt tức giận nói: “Chưởng quầy, đây chính là nấm tán trắng có thể ăn chết người kia.”
Các đầu bếp khác vừa nghe những cái kia là nấm tán trắng thì nhất thời buông công việc trong tay xuống, tất cả đều vây quanh.
“Không sai, những thứ này đúng là nấm tán trắng, nhưng không phải…”
Lưu Ly đang muốn giải thích, những người khác trong phòng bếp lại kích động.
“Loại độc vật này ngươi dám lấy rồi đến phòng bếp, ngươi định làm gì thế hả?”
“Ngươi đang muốn hại Phúc Mãn Lâu chúng ta mà!”
“Đồ đàn bà ác độc, chẳng lẽ ngươi là gian tế mà Vạn Hương Lâu đối diện phái tới ư?”