Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
“Cái này... ta...”

Trần Đại Tráng mặt mày căng thẳng, ấp a ấp úng nửa ngày không thể nói rõ một câu, mắt thấy Trần Đại Tráng mặt mày đỏ bừng, Lưu Ly cũng hận không thể nói giúp Trần Đại Tráng.

Bất lực, cô không phải là con giun trong bụng của Trần Đại Tráng, không giúp được, cho nên chỉ đành ngồi ở đó ngẩng đầu nhìn Trần Đại Tráng cao to, kiên nhẫn đợi hắn nói ra.

“Hai người đang làm cái gì?”

Một giọng nói trầm lạnh truyền tới.

Lưu Ly quay đầu, lại thấy Cố Tại Ngôn một tay bế Yên Yên, Bình Bình đi theo bên cạnh, mặt mày đen thui đi vào.

Ơ?

Sắc mặt đen như vậy, ai trêu chọc hắn sao? Lưu Ly mặt mày thấy khó hiểu.

Mà Cố Tại Ngôn sau khi nhìn thấy Lưu Ly có ánh mắt mờ mịt đó, lửa giận vốn bởi vì khi đi vào nhìn thấy Trần Đại Tráng mặt mày đỏ bừng kiểu muốn tỏ tình với Lưu Ly mà bùng lên thì lập tức bị dập tắt.

Nữ nhân này, thật là...

Ánh mắt Cố Tại Ngôn nhìn Lưu Ly có chút bất lực, nhưng ánh mắt quét sang Trần Đại Tráng lại đầy sắc bén.

Trái tim của Trần Đại Tráng run lên, bị dọa mà vội vàng hạ ánh mắt, không dám nhìn Cố Tại Ngôn nữa.

Cố Tại Ngôn lại giống như người không có việc gì, bế Yên Yên đi tới bên cạnh Lưu Ly, dáng vẻ một nhà ba người nhìn trông rất hài hòa, dường như người ngoài không thể chen vào.

Bình Bình nhìn động tác của Cố Tại Ngôn, thầm liếc xéo bĩu môi, trong lòng đưa ra một đánh giá: trẻ con.

“Mẹ.” Bình Bình sau khi đánh giá xong Cố Tại Ngôn thì ngoan ngoãn đi tới đứng ở bên cạnh Lưu Ly, cũng không liếc nhìn Cố Tại Ngôn, có điều một nhà ba người ấm áp biến thành một nhà bốn người vẫn rất hài hòa.

Trần Đại Tráng nhìn hình ảnh này, trong lòng thấp thoáng có chút thất vọng, nhưng cũng rất nhanh thì biến mất.

Đối với Lưu Ly, hắn không dám có ý nghĩ gì khác.

Đương nhiên, trước kia cũng từng có.

Có điều đó cũng là vì Lưu Ly lương thiện, cộng thêm lại là người phụ nữ có con trên mặt có sẹo.

Ở điều kiện cùng tệ, hơn nữa nhân phẩm của đối phương không tồi lại là ân nhân đã cứu mẹ của mình, Trần Đại Tráng sẽ có ý nghĩ gì đó cũng là điều bình thường.

Dù sao có Lưu Tử Đào làm bài học, Trần Đại Tráng đối với nữ nhân cũng không dám nhìn dung mạo nữa, chỉ chú trọng nhân phẩm.

Mà Lưu Ly hiện nay, Trần Đại Tráng không dám nghĩ tới nữa.



Trần Đại Tráng tự biết rõ mình, rất nhanh thì ném loại ý nghĩ khác thường trong lòng ra sau đầu, có lẽ là vì có sự gia nhập của ba người Cố Tại Ngôn, không cần một mình đối mặt với Lưu Ly nữa, cho nên Trần Đại Tráng cho dù có hơi sợ Cố Tại Ngôn, nhưng vẫn không có căng thẳng như trước đó.

“Ly muội tử, nghe nói muội muốn trồng rau mùa thu đông?” Trần Đại Tráng nói rõ mục đích tới của mình.

Hở?

Lưu Ly sững sờ, chưa từng nghĩ Trần Đại Tráng tìm cô lại là vì chuyện này.

Có điều chuyện cô muốn trồng rau mùa thu đông không giấu diếm, thôn Trần Gia lại gần, Trần Đại Tráng biết chuyện này cũng không lạ.

Chỉ là Trần Đại Tráng tới tìm cô hỏi chuyện này thì có hơi lạ rồi.

Thấy Lưu Ly gật đầu, vẻ mặt của Trần Đại Tráng có hơi kích động: “Ly muội tử, không biết, không biết có thể tính cả nhà ta hay không? Ta muốn theo muội cùng nhau trồng rau.”

Nói xong, giống như sợ Lưu Ly không đồng ý, Trần Đại Tráng lập tức bổ sung: “Ly muội tử, ta và mẹ ta đều có kinh nghiệm trồng rau, chỉ cần muội nói cho chúng ta trồng như nào, rau của chúng ta nhất định sẽ không kém hơn nhà khác trồng.”

Nhìn dáng vẻ này, rõ ràng Trần Đại Tráng rất có lòng tin về việc trồng rau.

Thấy Trần Đại Tráng là tìm Lưu Ly bàn chuyện công việc, Cố Tại Ngôn lúc này mới yên tâm, cũng không ở lại nữa, dẫn hai đứa trẻ đi vào nhà.

Đợi ba cha con rời đi, Lưu Ly mới hỏi ra nghi hoặc của mình: “Trần đại ca không phải là muốn đi theo Trần thúc làm công hay sao?”

Người của thôn Trần Gia không giàu có, nhưng lại rất đoàn kết.

Bởi vì do tay nghề của lão Trần giỏi, cho nên thanh niên trong thôn về cơ bản đều sẽ đi theo Trần thúc làm công kiếm chút tiền.

Khi xây căn nhà đó của cô, thanh niên trai tráng của thôn Trần Gia gần như đều được huy động.

Nhưng hiện nay, nghe ý này của Trần Đại Tráng, đây là không đi theo lão Trần làm việc nữa?

“Bây giờ sắp vào mùa đông, không có ai xây nhà vào lúc này, người trong thôn đều rảnh.” Trần Đại Tráng giải thích.

Tuy nói người tìm Trần thúc xây nhà có rất nhiều, nhưng phần lớn là nhà ở dưới quê, tốn không mấy bao nhiêu ngày cả, thanh niên trai tráng trong thôn lại nhiều, cho nên thời gian nghỉ ngơi của mọi người nhiều hơn.

Mà khi mọi người nghỉ ngơi, về cơ bản thì phải tự mình nghĩ cách kiếm đường mưu sinh khác.

“Sức khỏe của mẹ ta không tốt lắm, tình hình trong nhà cũng... Ta muốn kiếm thêm chút tiền.” Trần Đại Tráng gãi đầu, có hơi ngại.

Nếu không phải bất đắc dĩ, hắn thật sự sẽ không tìm tới Lưu Ly, chẳng trách lại ngại.

Lưu Ly nghe thấy Trần Đại Tráng nói như vậy, bỗng nhiên trong mắt sáng lên.

“Ý của huynh là người trong thôn các huynh cũng đều rảnh sao?” Cô sao lại không nghĩ ra, người của thôn Đại Vĩ không nguyện ý theo cô trồng rau mùa đông, còn có thể tìm người của thôn Trần Gia.



Tuy các thôn dân không chịu theo cô cùng trồng rau mùa đông cô cũng có thể tự làm, nhưng suy cho cùng vẫn khác.

Cô có thể dự liệu được trước, rau của cô mùa đông năm nay có thể bán chạy.

Mà nếu tới sang năm, có người nhìn thấy chỗ ngọt, tất nhiên sẽ có rất nhiều hùa theo, đến lúc đó rau sẽ không bán được giá này nữa.

Cái này gọi là muốn kiếm tiền thì phải nhân lúc còn sớm.

Trần Đại Tráng thành thật gật đầu: “Trong mùa đông này người kiếm được công việc ngoài cũng ít, vậy nên...”

Lời của Trần Đại Tráng chưa nói xong, nhưng Lưu Ly hiểu rồi.

“Bất luận là huynh, hay là người trong thôn các huynh, muốn thì theo ta trồng rau trong mùa đông đều có thể tới ký một bản khế ước với ta, nhưng...”

Lưu Ly nghiêm mặt, nghiêm túc nhìn Trần Đại Tráng: “Huynh phải biết, trồng rau trong mùa đông vẫn chưa có ai từng thử, muốn đi theo ta làm, rất có khả năng bận cả một mùa đông cái gì cũng không có được.”

Kiến thức lý luận cô có, cô cũng có thể cung cấp cây giống đã được nước linh tuyền cải thiện, nhưng trên trời này sông có lúc trong lúc đục, cô không thể cho một bảo đảm kiếm chắc được.

Huống chi, cô nói bận rộn cả một mùa đông cái gì cũng không có được, nhưng chưa từng nói sẽ để bọn họ lỗ.

Cô đã nghĩ rồi, đầu tư giai đoạn đầu, cô có thể giúp.

Mà lợi ích ở giai đoạn sau, cô không nói hết lời.

Tuy nhiên Trần Đại Tráng nghe thấy lời của Lưu Ly, nhưng không hề có ý muốn chùn bước, ngược lại rất phấn khích.

“Ly muội tử muội đồng ý thì quá tốt rồi, ta thay người của thôn chúng ta cảm ơn muội.” Trần Đại Tráng phấn khích tới mức đỏ mặt.

Hắn không ngờ Lưu Ly lại muốn lôi kéo người trong thôn bọn họ, đây thật sự là tin tốt.

Lưu Ly: “...” Chuyện này còn chưa thành, sao bắt đầu cảm ơn rồi.

“Khụ khụ...” Lưu Ly hắng giọng, cắt ngang sự phấn khích của Trần Đại Tráng: “Huynh còn chưa quay về hỏi người trong thôn các huynh, lời đừng nói quá sớm.”

Dù sao thôn bọn họ chỉ có trưởng thôn nguyện ý đi theo cô làm, có lẽ thôn Trần gia như vậy.

Huống chi: “Còn nữa, ta đã nói, đi theo ta làm sẽ có nguy cơ...” Cô cũng nghi ngờ Trần Đại Tráng có phải sẽ trực tiếp lọc kết luận nguy cơ của cô đi không nữa.

“Mẹ ta nói Ly muội tử là một người có chủ ý lớn, cách nghĩ ra nhất định không sai.” Trần Đại Tráng mặt mày khẳng định: “Huống chi, người của thôn chúng ta bây giờ trong tay có chút tiền đó đều là do Ly muội tử, dù lỗ thì có sao chứ?”

Lưu Ly xây nhà, đã khiến cho mỗi nhà của thôn Trần Gia đều kiếm được một ít.

Lưu Ly: “...” Cô ngược lại không ngờ cô có thể thu được một fan trung thành như mẹ của Trần Đại Tráng, hơn nữa lời của Trần Đại Tráng, cô vậy mà không phản bác được.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!