Truyện chỉ đăng tại 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭 @tieucamap210.
____________
Bốn người rời khỏi chỗ nhận nhiệm vụ, lúc đi ra còn gặp 1 nhóm người đi vào, nhóm người chỉ khoảng 7 người, đều mặc quân trang, thấp nhất là cấp bậc Trung sĩ, cao nhất là Thiếu úy. Cả 7 người nhìn trong khá chật vật, hình như là mới đi làm nhiệm vụ về, một hai người trên đầu và tay đều có băng dải trị liệu.
7 người lướt qua người Châu Thanh, đột nhiên một người trong đó nhìn lại, khuôn mặt cậu ta tràn đầy kinh ngạc khó mà tin nổi, sau đó chính là vui mừng khôn xiết.
Cậu ta nhìn bóng lưng bốn người từ từ biến mất trong đám đông.
Tại sao? Tại sao bọn họ lại ở đây, còn khỏe mạnh như vậy?
"Tiểu Tống, Tiểu Tống!"
Tống Thanh Thời giật mình, cậu ta xoay người nhìn đồng bạn không ngừng gọi tên cậu ta.
"Làm gì đứng ngơ ra đấy thế?" Đồng bạn hỏi.
Tống Thanh Thời lắc đầu, cậu ta cất bước về chỗ quầy trả nhiệm vụ: "Không có gì, vừa rồi hình như nhìn thấy người quen."
7 người đi lại quầy quản lý của người nhân viên lúc nãy, họ đưa bảng số nhiệm vụ và mục tiêu nhiệm vụ, người quản lý kiểm tra xong thì chuyển điểm cống hiến cho bọn họ.
Lúc này Tống Thanh Thời đột nhiên mở miệng hỏi: "Bốn người vừa nãy tới đây nhận nhiệm vụ sao? Có thể cho tôi biết họ nhận nhiệm vụ nào không?"
Người phục vụ nhìn Tống Thanh Thời, trong lòng nói, là một tên ngu xuẩn ngạo mạn chưa trải sự đời. Nhưng cô vẫn tuân thủ quy luật không được tiết lộ danh tính của người nhận nhiệm vụ, vì vậy cô lắc đầu: "Không biết."
...
Sau khi rời khỏi chỗ nhiệm vụ, bốn người lại lần nữa đi tới cửa hàng, tuy nhiên lần này lại đi về hướng cửa hàng pháp thảo.
Trên đường đi tới cửa hàng pháp thảo, Châu Thanh khó hiểu hỏi Thiên Tử Dật: "Sao anh lại chọn nhiệm vụ như vậy, lỡ người khác phát hiện ra thì sao?"
Mười nhiệm vụ đầu khó, yêu cầu cấp 5. Châu Thanh không nhìn ra được cấp bậc thật sự của Thiên Tử Dật, nhưng chắc chắn cũng không thấp hơn cấp 5. Chỉ là thực lực hắn biểu hiện ra hiện tại là cấp 3, nhận một nhiệm vụ cấp 5 như vậy, hoàn thành rồi thì biết nói làm sao?
"Học viện có quy luật bảo vệ bí mật danh tính của người nhận nhiệm vụ. Hơn nữa chỉ cần không trả nhiệm vụ ở quầy đó là được." Thiên Tử Dật bình tĩnh nói, dường như hắn rất hiểu quy luật trong học viện.
Châu Thanh ban đầu còn lo lắng hắn khoa trương quá lớn, sợ dẫn tới nhiều người rồi phát hiện bí mật lừa cấp, nhưng nghe Thiên Tử Dật nói xong, cậu cũng yên tâm hơn.
Đối với lời nói của Thiên Tử Dật, Châu Thanh gần như theo bản năng mà tin tưởng mà chính cậu cũng không nhận ra.
Dù là vậy cũng không nhất thiết phải thầu hết mười nhiệm vụ đầu bảng, một hoặc hai nhiệm vụ cũng được một số điểm kha khá rồi, nếu hoàn thành hết thì cũng có khoảng 700,000 điểm cống hiến.
700,000 điểm cống hiến, cũng không biết Thiên Tử Dật định làm gì.
Học viên không đứng trên bảng xếp hạng sẽ không có điểm cống hiến, pháp sư chiến đấu thì không cần, nhưng luyện khí sư và đan pháp sư thì lại rất cần.
Không có điểm cống hiến, không thể mua đồ, học viên đành phải làm nhiệm vụ, mà nhiệm vụ dành cho đan pháp sư và luyện khí sư chính là luyện đan và luyện khí.
Luyện đan và luyện khí đều cần có nguyên liệu, mà nguyên liệu lại cần điểm cống hiến. Thế nên đối với học viên mới nhập học, lần đầu tiên mua pháp thảo hay nguyên liệu luyện khí sẽ được miễn phí mười phần tài liệu. Tuy nhiên cũng chỉ có thể lấy tài liệu cấp 3.
Châu Thanh đi vào cửa hàng đan pháp, dùng thân phận học viên mới lấy 10 loại pháp thảo để luyện đan cho nhiệm vụ.
Bởi vì là đồ miễn phí nên chất liệu pháp thảo cũng không tốt, là hạ phẩm, hơn nữa một số cây đã có dấu hiệu hư hỏng, không thể dùng luyện đan.
Châu Thanh mắt tinh toàn chọn mấy cây hạ phẩm chất lượng khá tốt, người bán hàng nhìn mà lé mắt.
Mấy loại miễn phí này, hầu như đều là hạ phẩm chất lượng kém, chất lượng tốt không phải không có, chỉ là không nhiều.
Cũng không biết người này là biết nhìn hàng, hay là may mắn. Người bán hàng thầm nghĩ.
Thật ra Châu Thanh đối với phẩm chất của pháp thảo cũng không quá quan trọng, đối với thiên phú nghịch thiên luyện phẩm chất nào cũng ra thượng phẩm mà nói, đại đan sư chưa từng quan tâm đến vấn đề này.
Tuy vậy nhưng cậu cũng không thể chọn pháp thảo hư hỏng được.
Chào tạm biệt ba người, Châu Thanh liền trở lại căn phòng trống rỗng nhỏ hẹp của mình. Cậu lấy chiếc giường từ vòng không gian ra, chiếc giường vừa xuất hiện, diện tích căn phòng liền nhỏ đi hai phần, Châu Thanh chỉ có thể đứng dưới đất hoặc ngồi trên giường.
Châu Thanh khóa cửa cẩn thận, sau đó lấy đan lô ra bắt đầu luyện đan làm nhiệm vụ.
Mười cây pháp thảo miễn phí thật ra không đủ để cậu hoàn thành hết nhiệm vụ, cậu chọn ra một loại đan ít cần pháp thảo nhất rồi đổi, nhưng vẫn không đủ, Châu Thanh phải bỏ thêm một ít điểm cống hiến mua thêm mới đủ.
Loại đan Châu Thanh đan luyện có tên Phục Cốt đan.
Phục Cốt đan có thể hồi phục xương cốt, nghe thì rất lợi hại nhưng quá trình lại cực kỳ thống khổ. Hơn nữa còn phải dùng trong 72 giờ, nếu không sẽ không có tác dụng.
Loại đan này ở thế giới trước cậu cũng có, công dụng y như nhau nhưng thời gian lại nhiều hơn, có thể kéo dài một tuần.
Châu Thanh phát hiện ra thế giới này đan pháp không quá đa dạng, chỉ có từng đó loại nhưng chia ra làm nhiều cấp bậc, cấp càng cao công dụng càng mạnh, hoặc là thêm một số công dụng phụ trợ nào đó.
Phục Cốt đan là đan pháp cấp 3, theo như nhiệm vụ thì một viên đan pháp cấp 3 hạ phẩm sẽ được 500 điểm cống hiến, trung phẩm là 600 điểm, còn thượng phẩm tận 800 điểm.
Phục Cốt đan cấp 4 và cấp 5 thì còn nhiều hơn nữa, cấp 4 hạ phẩm là 1000 điểm, cấp 5 hạ phẩm lại tận 3000 điểm. Trung phẩm và thượng phẩm còn cao hơn nữa.
Gần đây trùng tộc có xu hướng rục rịch, sắp tới là mùa kiếm ăn của bọn chúng, Đế Quốc phải chuẩn bị kỹ càng, Phục Cốt đan, Bồi Bổ đan, Hoá Thương đan, Tiến Cấp đan, Tích Tinh đan là năm loại đan pháp cần nhất, cũng là đan pháp Châu Thanh nhận nhiệm vụ.
Bởi vì cần một số lượng nhiều, học viện quyết định tăng điểm cho nhiệm vụ, người nhận loại nhiệm vụ này rất nhiều.
Châu Thanh luyện đan tầm 12 tiếng, cậu luyện được ba lần, mỗi lần được bốn viên Phục Cốt đan thượng phẩm và ba viên Phục Cốt đan trung phẩm.
Châu Thanh nhìn số lượng tương đối hài lòng. Nhiêu đây cũng khoảng 15000 điểm cống hiến rồi.
Nếu người khác mà biết cậu chỉ dùng pháp thảo miễn phí mà luyện được như vậy chắc chắn sẽ ghen tị đỏ mắt.
Châu Thanh đột nhiên cảm thấy đói, cậu thu dọn đồ chuẩn bị đi trả nhiệm vụ, sau đó lấy điểm cống hiến mua đồ ăn. Lúc này cậu phát hiện quang não trên tay cứ chớp tắt chớp tắt, cậu mở lên xem thì phát hiện là tin nhắn của Thiên Tử Dật.
"Tôi và hai con đi làm nhiệm vụ."
Châu Thanh nhìn tin nhắn ngẩn người, lúc này mới phát hiện mình luyện đan tới tối, Thiên Tử Dật hẳn là biết cậu luyện đan nên cũng không quấy rầy cậu, chỉ nhắn một tin nhắn như vậy.
Cậu không biết Thiên Tử Dật đi đâu làm nhiệm vụ, nhưng chắc chắn là không ở tinh cầu này, cũng không biết là hắn có bận gì không, vì vậy cậu nhắn lại.
"Cẩn thận."
Năm giây sau khi cậu gửi tin, Thiên Tử Dật nhắn lại: "Ừm. Phải ăn uống đầy đủ."
Châu Thanh nhìn tin nhắn của hai người, chỉ có ba dòng, khoé miệng cậu đột nhiên nhếch lên một nụ cười ấm áp.