Bạch Tĩnh Anh do lạ chổ nên cô ngủ không hề thẳng giấc, cô thức sớm còn hơn cả Phương Khải Dực. Anh vẫn còn nằm trên sofa với dáng người cao lớn.
Cô dụi mắt nhẹ nhàng bước xuống giường, cô nhìn thấy anh vẫn còn ngủ liền nở nụ cười, len lén như kẻ trộm mà đi lại sofa chổ anh ngủ. Bạch Tĩnh Anh ngồi xổm xuống nền, hai mắt nhìn anh chăm chú, người đàn ông này từ bé đến lớn đều khiến cô không thể rời mắt.
Vừa định vương tay đặt lên má anh thì anh liền mở trừng mắt chụp lấy cánh tay cô một cách mạnh bạo.
Bạch Tĩnh Anh vì đau mà khẽ la lên “ Aaa ”.
Ánh mắt đề phòng của Phương Khải Dực nghe thấy tiếng của cô liền trở lại bình thường. Anh giật mình buông tay cô ra. Bạch Tĩnh Anh lúc này cô cũng hoảng hốt không hề ít cô chưa bao giờ nhìn thấy dáng vẻ này của anh.
“ Tiểu Tĩnh em làm gì ở gần anh vậy ” Phương Khải Dực day day thái dương lên tiếng.
“ Em muốn nhìn anh một chút ” Bạch Tĩnh Anh xoa xoa cổ tay của mình, loạn choạng đứng dậy nhìn anh.
Anh nhìn cô lúc này cũng đứng dậy nhẹ nhàng lên tiếng “ Em không đến trường làm hồ sơ sao? ” hôm nay Tĩnh Anh sẽ đến trường làn hồ sơ để tham gia vào lớp học mỹ thuật năm cuối.
“ Có ạ ” Cô nhanh chóng gật đầu.
Phương Khải Dực mở tủ đồ lấy một bộ vest đen, cùng với sơ mi trắng, anh định sang thư phòng để thay đồ đi làm, vì nếu ở đây Bạch Tĩnh Anh lại mất thời gian đợi anh nữa.
“ Sao này đừng làm hành động như vừa nãy nữa ” Phương Khải Dực cánh tay đặt ở cửa phòng quay đầu nhìn Bạch Tĩnh Anh.
Cô nhẹ nhàng gật đầu, dù không biết lí do là gì, nhưng nhìn dáng vẻ đề phòng của anh như vậy cô chỉ đành gật đầu thuận theo ý anh.
15 phút sau cả hai người đều có mặt tại phòng ăn.
Phương Khải Dực dù là ở nhà hay Phi Dực thì anh vẫn chỉ một nét mặt không hề thay đổi, xung quanh anh luôn tỏa ra cảm giác lạnh lạnh khiến người ta khẽ rung lên.
Bạch Tĩnh Anh cô vừa ăn nhìn anh, sau đó lại mỉm cười. Cô thích anh thật sự rất rất thích. Cô cũng muốn được như anh Khải Trạch và chị Ý Nhi, hai người họ đều hạnh phúc ở bên nhau, nhìn họ ngưỡng mộ biết bao.
Anh ăn xong cũng không gấp gáp, cầm lấy tờ báo, xong ngồi uống tách cafe mà đợi cô ăn xong bữa sáng sau đó đưa cô đến trường.
Cô vì sợ anh đợi lâu sẽ khó chịu mà ăn nhanh hơn một chút.
“ Em xong rồi chúng ta đi thôi ”.
Phương Khải Dực khẽ gật đầu đứng dậy.
Hai người đứng bên nhau, nhan sắc một chín một mười. Bạch Tĩnh Anh mang nét đẹp đáng yêu, nhí nhảnh như trẻ con, lúc nào trên môi cũng nở nụ cười. Thì Phương Khải Dực mang nét chững chạc lạnh lùng, gương mặt lúc nào cũng như tảng băng nghìn năm.
Chiếc Rolls-Royce Wraith Luminary tiến thẳng đến trường đại học mỹ thuật trước. Bạch Tĩnh Anh lâu lâu lại liếc nhìn anh ngồi ở ghế lái sau đó cười tủm tỉm một mình.
Đến trường thì đột nhiên Phương Khải Dực lên tiếng nhìn Tĩnh Anh “ Có cần anh giúp em không? ”.
“ Không cần đâu, em tự lo được cho mình mà ” Bạch Tĩnh Anh biết anh ở thành phố này không phải tầm thường, nếu để anh ra mặt giúp cô, xem ra bọn người ở trường chắc chắn sẽ nịnh nọt có khí còn khiến cô rơi vào khổ sở.
Bạch Tĩnh Anh mỉm cười vẫy tay chào anh rồi đi vào bên trong. Thông tin của anh có thể không ai tra ra được, nhưng cô thì có đó, trình độ công nghệ thông tin của cô không phải dạng tầm thường đâu nhé.
Phương Khải Dực lái xe đến Phi Dực, hôm nay tự anh cũng thấy bản thân đi làm trễ hơn thường ngày, nhưng cũng mặc kệ, anh không thể để Tiểu Tĩnh đến trường một mình khi cô mới đến đây được.....
Cô đi thẳng đến phòng giáo vụ.
Dù sao ba cô cũng đã liên hệ trước, hôm nay cô cũng chỉ đến tham quan một chút rồi tham gia vào lớp học. Tĩnh Anh chỉ mặc trên người bộ đồ đơn giản áo croptop cổ lọ tay dài đen kết hợp cùng với quần jean nhạt màu ống suông và chiếc tui vải đeo ngang, trông như một học sinh bình thường không se sua cầu kỳ.
Giáo viên đưa cô đi tham quan một vòng, giới thiệu từng khu học tập ở trường. Bạch Tĩnh Anh vô cùng chăm chú và để ý.
Cuối cùng là đến lớp học của Tĩnh Anh.
Giáo viên dẫn cô vào lớp sau đó giới thiệu với mọi người ở trong lớp “ Chào các em! Lớp ta có học sinh mới ”. Nghe giọng cô giáo tất cả mọi người quay đầu chăm chú nhìn Bạch Tĩnh Anh.
“ Chào mọi người! Mình tên là Bạch Tĩnh Anh mới chuyển đến, hi vọng mọi người giúp đỡ ” Bạch Tĩnh Anh nở nụ cười vô cùng tươi gật đầu lịch sự chào mọi người.
Tiếng vỗ tay vang lên vô cùng nồng nhiệt chào đón Bạch Tĩnh Anh khiến cô cảm thấy vô cùng vui vẻ.
“ Được rồi! Em tự chọn chổ ngồi nhé ” Cô giáo mỉm cười nhìn cô.
Cô gật đầu tay cầm lấy túi đi xuống phía bên dưới, cô lúc du học thường chỉ ngồi một mình, nên bây giờ không biết phải làm sao.
“ Nè Tĩnh Tĩnh! Cậu ngồi cạnh mình đi, chổ mình còn trống nè ” Châu Hoa ngồi gần đó thấy Tĩnh Anh đi ngang liền kéo tay cô lại.
Châu Hoa là một trong những học sinh ưu tú của khoa mỹ thuật, là một người học ra học, chơi ra chơi, vô cùng vui vẻ hoạt bát, lại còn rất hiền lành với bạn bè, cô nàng nhìn Bạch Tĩnh Anh đáng yêu nên rất thích.
Ở phía dưới Châu Hoa còn có thêm hai người con gái cũng rất dễ thương là Lạc Viên Hân và Hà Di Dương cũng gật gù lên tiếng “ Đúng đó, cậu ngồi ở đây đi giải lau có thể cùng nhau đi căn tin ” hai cô nàng vô cùng vui vẻ hoà đồng.
Bạch Tĩnh Anh nở nụ cười gật đầu ngồi xuống cạnh Châu Hoa cô đảo mắt liếc nhìn xung quanh một cái.
Hình như lớp cô kha khá nam sinh theo ngành này, bọn họ ai vẻ mặt tiếc nuối nhìn cô ngồi cạnh Châu Hoa mà không phải bọn họ.
Ở Phi Dực...
Phương Khải Dực sắc mặt lạnh tanh nhìn từng người một trong cuộc họp, nhân viên của Phi Dực đều là những người tiềm năng, thậm chí bọn họ rất chung thành với Phi Dực.
Sau khi bản thuyết trình kế hoạch mới kết thúc. Tất cả mọi người đều nín thở đợi kết quả từ sếp của mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!