Buổi chiều lúc gần đến giờ kết thúc quay phim chị Lynda từ Giang Thành trở lại, đi cùng với chị Lynda còn có ba và mẹ Lục.
Mấy người ở phim trường lúc thấy Lục Thần cũng có phần bất ngờ, đương nhiên bất ngờ không kém còn có Lục Thần, anh nhìn hai cụ hỏi: "Ba mẹ, sao hai người cũng tới đây?"
Trương Kim Lan buồn cười hết nhìn con trai lại quay sang nhìn chồng, cười có phần mập mờ nói: "Chúng ta còn muốn hỏi con, chỗ con huấn luyện cũng không phải ở đây mà?"
Lục Thần bị hỏi có chút ngượng ngùng, giơ tay hơi mất tự nhiên quệt quệt mũi, nói: "Hôm nay là cuối tuần, không có nhiệm vụ huấn luyện."
"À....." Trương Kim Lan cố ý kéo dài giọng điệu, nói: "Hóa ra con vẫn còn biết cuối tuần là ngày nghỉ lễ, mẹ với ba con còn tưởng rằng huấn luyện chính là tất cả của con đấy." Không thể trách bà chế nhạo nó như vậy, ngày trước bà nhớ con trai đến cồn cào, ngày nghỉ bảo nó quay về nhà cho bà ngắm một chút nhưng nó toàn đùn đẩy kêu bận bịu chuyện huấn luyện, ngay cả khi bà nói tới đơn vị thăm, nó lại kêu nhiệm vụ rất cấp bách bảo bọn họ đừng tới đây. Bây giờ xem đi, hoàn toàn có thể sắp xếp thời gian đi ra ngoài, quan trọng là phải xem đối tượng là ai.
"Khụ khụ..." Lục Thần hơi mất tự nhiên cất tiếng ho khan, liếc mắt nhìn về phía Ôn Hoàn bên kia, lại thấy ở giữa cảnh quay Ôn Hoàn thân mật tựa vào người Văn Phong, hai người ngọt ngào nói cái gì đó. Ánh mắt thoáng cái như bốc ra lửa, tay buông ở hai bên theo bản năng mất tự chủ nắm thật chặt, anh chịu đủ rồi, rõ ràng là bạn gái của anh, mình lại trơ mắt nhìn cô bị người khác ôm vào trong ngực suốt một buổi chiều, hai người còn cười vui vẻ như vậy!
Có phần không kiềm chế được tâm tình trong lòng, đang định đi qua đó thì đột nhiên nghe đạo diễn Trương ngồi ở cách đó không xa cầm loa hô một tiếng "Cut..." sau đó tất cả các máy quay cùng dừng lại, đang ở giữa khung cảnh Ôn Hoàn cũng từ trong lòng Văn Phong lui ra, hai bên gật đầu với nhau rồi bỏ đi.
Ngọn lửa trong ngực Lục Thần lúc này mới dịu đi, tay vốn nắm chặt thành quả đấm cũng từ từ buông ra, nhưng ánh mắt nhìn Ôn Hoàn vẫn còn nhíu thật chặt chân mày, vẻ mặt nghiêm túc và khó chịu.
"Bác trai, bác gái sao hai người lại tới đây?" Ôn Hoàn rõ ràng cũng hơi bất ngờ ba Lục và mẹ Lục đến đây.
Trương Kim Lan liếc nhìn con trai coi vợ hơn mẹ, vừa rồi phản ứng và biểu cảm của Lục Thần bà nhìn trọn vào trong mắt, chỉ có điều so với khó chịu của Lục Thần, mẹ Lục trái lại cười có phần hài lòng, dựa vào phản ứng của con trai xem ra nó thực sự quan tâm Tiểu Hoàn, đây cũng là điều vui mừng của bà và ba Lục.
Bà bước tới kéo tay của Ôn Hoàn, nói: "Bác nghe tiểu thư Lynda nói cháu quay phim ở đây, bác cũng chưa từng nhìn quay phim là như thế nào, nghĩ hôm nay ở nhà cũng không có chuyện gì thực buồn chán nên hỏi tiểu thư Lynda xem có thể tới đây coi một chút được không, tiểu thư Lynda lại không từ chối cho nên bác với bác trai tới đây."
Ôn Hoàn khẽ cười, quay đầu liếc nhìn Lynda, Lynda xem ra cũng không hứng thú mấy, chỉ hơi gượng gạo nhếch miệng cười.
Buổi tối không có cảnh quay cho nên Ôn Hoàn quay về khách sạn thay quần áo rồi cùng Lục Thần và ba Lục mẹ Lục mấy người đi ra ngoài ăn.
Ba Lục mẹ Lục dĩ nhiên không phải chỉ đơn thuần qua đây thăm Ôn Hoàn, chủ yếu là muốn cùng Ôn Hoàn thảo luận hôn sự giữa cô và Lục Thần. Cho nên bữa cơm này mới ăn được một nửa trọng tâm câu chuyện đã bị dẫn tới đề tài kết hôn, mẹ Lục nói lãnh đạo của Lục Thần đã tìm quản lý công ty Ôn Hoàn tìm hiểu tình hình, ngoài ra tình trạng gia đình của Ôn Hoàn chắc chắn cũng phải tìm hiểu. Dự đoán báo cáo điều tra chính trị cuối tuần là có thể ban xuống, cho nên về chuyện kết hôn của hai người có yêu cầu gì cho hai người suy nghĩ thật kỹ để cho bọn họ sớm bắt tay vào chuẩn bị.
Lục Thần đối với những thứ này cũng không thèm để ý, chỉ nói tất cả đều nghe theo Ôn Hoàn, nhưng Ôn Hoàn từ lúc nói điều tra chính trị cả người liền có vẻ lặng lẽ, một lúc lâu sau mới mở miệng hỏi: "Chuyện của ba cháu điều tra chính trị không có vấn đề gì sao? Sẽ không ảnh hưởng đến công việc của Lục Thần chứ?"
Ba Lục lắc đầu nói: "Cháu là cháu, ba cháu lúc đó là ba cháu, ngoài ra chuyện của ba cháu thuộc về vấn đề cá nhân không liên quan đến con gái, cho nên hai người không trực tiếp dính líu gì tới nhau."
Nghe vậy lúc này Ôn Hoàn mới gật đầu, im lặng một lát không lên tiếng. Lục Thần bên cạnh nhíu nhíu mày, có phần nghe không hiểu bọn họ nói gì, cũng không rõ trước đây ba Ôn Hoàn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Im lặng một lúc lâu, Ôn Hoàng ngẩng đầu về phía ba Lục mẹ Lục nói: "Cháu không muốn tổ chức hôn lễ, kết hôn thì chỉ cần cháu và Lục Thần đi đăng ký thôi." Nếu phải cùng Lục Thần kết hôn, vậy kết hôn đi.
Nghe cô nói như vậy, ba Lục và mẹ Lục nhìn nhau, mẹ Lục muốn khuyên giải gì đó lại bị Lục Thần bên cạnh ngắt lời, chỉ nghe anh nói: "Vậy không cần hôn lễ, hôn lễ thực sự rất phiền."
Thấy hai người đều đã nói như vậy, ba Lục và mẹ Lục cũng không tiện nói thêm gì nữa, gật đầu tùy bọn họ.
Từ trong tiệm cơm đi ra Ôn Hoàn có vẻ hơi yên lặng, Lục Thần cùng đi với cô, về chuyện của ba cô vừa rồi lúc ăn cơm có nhắc tới vẫn tồn tại nghi ngờ có chút ngạc nhiên mở miệng hỏi: "Năm đó bác trai xảy ra chuyện gì?"
Nghe vậy cả người Ôn Hoàn ngẩn ra, dừng bước.
Lục Thần bình tĩnh nhìn cô, thấy cô cắn chặt môi run rẩy, có chút không đành lòng, vươn tay kéo tay cô tới nắm ở trong lòng bàn tay mình, nói: "Được rồi, anh không hỏi nữa." Nếu như chuyện ngày đó làm cho cô đau đớn, vậy thì anh thà rằng lựa chọn không biết còn hơn.
"Đi thôi, anh đưa em về khách sạn." Nói rồi kéo cô muốn đi về phía trước.
Mặc cho anh lôi kéo, mắt thấy sắp đến chỗ đậu xe việt dã phía trước, Ôn Hoàn chậm chạp mở miệng, nói: "Sáu năm trước thư ký đảng ủy thành phố A bị người ta tố cáo tham ô nhận hối lộ, trong lúc bị điều tra sợ tội nhảy lầu tự sát."
Lục Thần xoay đầu lại thấy cô bình tĩnh nhìn mình, khóe miệng mang theo nụ cười gượng gạo, nói: "Người đó chính là ba tôi."