Chương 749:
Hà Chi Sơ ở đầu dây bên kia mỉm cười, “Ký túc xá cho nghiên cứu sinh chỉ có một tòa đó là phòng hai người, rất khan hiếm. Những tòa nhà khác đều là phòng bốn người, tôi nghĩ em thích ở hai người hơn.”
Thật ra, Cố Niệm Chi cũng không ngại gì phòng ký túc xá bốn người. Trước kia học Đại học ở trường Đại học C, cô đã ở phòng ký túc xá bốn người rồi, hơn nữa còn rất hòa thuận với ba người bạn cùng phòng đó, tới giờ vẫn duy trì liên lạc, quan hệ của họ rất tốt.
Nhưng ký túc xá nghiên cứu sinh… Có Miêu Vân Tiêu làm tiền lệ, đột nhiên Cố Niệm Chi không muốn đi thử tiếp một phòng bốn người nữa.
Chỉ có thể nói là khi cô học Đại học, vận may của cô quá tốt, mới có thể gặp được ba người bạn tốt như Phương Trà Xanh, Yêu Cơ và Tào Nương Nương.
Cố Niệm Chi vừa nghĩ tới bạn học trước kia, vừa nói với Hà Chi Sơ, “Giáo sư Hà, cảm ơn thầy đã hỗ trợ, em thật sự rất muốn ở phòng hai người.” Nói xong cô lại nói đùa, “Thật ra em cũng không ngại ở một mình đâu ạ.”
Hiện giờ cô đã không còn sợ hãi ở một mình nữa rồi, nếu như nửa năm trước thì đúng là cô không dám thật.
Hà Chi Sơ cũng cười cười, “Ngày mai có buổi học đầu tiên, em biết phòng học ở đâu chưa?”
Cố Niệm Chi bèn nói chuyện nghiêm túc với anh ta, “Em vừa mới xem thời khóa biểu, cho nên mới gửi thư cho Giáo sư Hà. Em muốn hỏi một chút xem em có thể tốt nghiệp sớm không ạ?”
“Em mới tới trường đã muốn tốt nghiệp sớm rồi à. Bây giờ còn quá sớm, sau này hãy nói đi.”
Giọng điệu Hà Chi Sơ nhạt đi, anh ta dập điện thoại, không nói chuyện với Cố Niệm Chi nữa.
Cố Niệm Chi nghe thấy mấy tiếng tút tút, mới xác định là Hà Chi Sơ đã dập máy.
Cô đang suy nghĩ xem có nên gọi lại hay không, lại nghe thấy tiếng người gõ cửa ở phòng ngoài.
Miêu Vân Tiêu ra mở cửa, thấy là Nghiêm Khả Hoa, đại diện lớp nghiên cứu sinh thạc sĩ số một khoa Pháp luật của bọn họ.
“Vân Tiêu à, có phải bạn học mới tới ở phòng này với cậu không?”
Nghiêm Khả Hoa vừa tươi cười hỏi, vừa thò đầu vào dòm trong phòng.
“Đúng thế.” Miêu Vân Tiêu nói đâu ra đấy, “Cô ta ở trong phòng này.” Nói rồi cô ta xoay người chỉ vào phòng Cố Niệm Chi.
Đúng lúc này, Cố Niệm Chi mở cửa ra, thấy trong phòng khách ngoài Miêu Vân Tiêu ra, còn có một cô gái xinh xắn với vóc người nhỏ nhắn đang đứng đó, đôi mắt linh động vô cùng hoạt bát, “Cậu chính là Cố Niệm Chi à? Nghe danh đã lâu, hân hạnh hân hạnh.” Cô ta nhiệt tình vươn tay về phía Cố Niệm Chi.
Trêи mặt Cố Niệm Chi vẫn còn đang đắp mặt nạ, nhìn như người giấy vậy. Có điều, mọi người đều là con gái, cũng biết cô đang đắp mặt nạ nên không ai quá ngạc nhiên cả.
Cô mỉm cười bắt tay với Nghiêm Khả Hoa, sau đó chỉ lên mặt mình, “Cậu chờ một chút, tôi đi bóc mặt nạ ra đã.”
Cố Niệm Chi về phòng của mình bóc mặt nạ. Trong phòng khách Nghiêm Khả Hoa lặng lẽ hỏi Miêu Vân Tiêu, “Cậu có biết lai lịch của bạn học này hay không? Nghe nói là nghiên cứu sinh thạc sĩ duy nhất của Giáo sư Hà Chi Sơ ở Mỹ về đấy, không phải là học lên từ trường chúng ta đâu, mà là tuyển từ ngoài vào cơ.”
Miêu Vân Tiêu và Nghiêm Khả Hoa đều là sinh viên Đại học B, sau đó thi đỗ đợt thi tuyển nghiên cứu sinh của trường.
Những sinh viên này thường rất coi thường sinh viên từ trường ngoài vào. Nhưng mà sinh viên được Hà Chi Sơ tuyển lại không giống như thế.
Miêu Vân Tiêu lập tức trợn to mắt, hơi căng thẳng hỏi, “Thật à? Cô ta chính là nghiên cứu sinh thạc sĩ kia của Giáo sư Hà sao?”
Lúc trước, Giáo sư Hà Chi Sơ của khoa Luật Đại học Harvard về khoa Luật Đại học B dạy, nhưng mà chỉ tuyển nghiên cứu sinh tiến sĩ. Những thạc sĩ vừa mới tốt nghiệp của khoa Luật Đại học B kia tranh nhau vỡ đầu muốn làm nghiên cứu sinh tiến sĩ của anh ta.
Năm ngoái, đột nhiên anh ta lại nói muốn tuyển một nghiên cứu sinh thạc sĩ, sau đó lại thành những sinh viên mới tốt nghiệp của khoa Luật bọn họ tranh nhau vỡ đầu.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!