Chương 633:
“Cái đó à?” Nữ nhân viên xinh đẹp kia còn chẳng thèm liếc mắt nhìn, “Cái đó đã có người đặt trước, cũng là cái cuối cùng trong cửa hàng chúng tôi.”
Cố Niệm Chi tức nghẹn.
Được, đã như thế, cô cũng không cưỡng ép.
Cố Niệm Chi lưu luyến không rời chiếc túi ngôi sao xanh kia, khẽ nói, “Các cô còn có cái túi nào giống với chiếc túi này không?”
Nữ nhân viên xinh đẹp của cửa hàng chỉ cười không nói, đoan trang đứng sau quầy, ánh mắt đã nhìn về phía cửa.
Cố Niệm Chi thật sự rất thích cái túi nhỏ đó, cho nên cho dù nữ nhân viên này không quá để ý tới mình, cô vẫn kiên trì nói, “… Vậy nếu như sau này có hàng, có thể sớm báo cho tôi không? Tôi muốn đặt trước nó, đặt tiền trước luôn cũng được.”
Nữ nhân viên xinh đẹp kia nhìn cô một cái, mỉm cười ra cái vẻ không muốn nói nhiều.
Cố Niệm Chi thật sự không ngờ rằng, chỉ việc bán hàng cũng có thể khiến cho cô gái này cảm thấy cao quý hơn người như vậy.
Hừ! Chẳng qua chỉ là cái túi thôi mà?
Cũng không phải là lương thực khi tận thế, không phải là nhu yếu phẩm, không có cũng không chết người.
Cố Niệm Chi yên lặng phỉ nhổ trong lòng, quay người đi ra ngoài.
“Niệm Chi!” Âm Thế Hùng thấy cô ra, vội vàng chạy tới chào, “Ơ, sao thế? Ai chọc giận em không vui vậy?”
“Anh Đại Hùng? Sao anh lại tới đây?”
Cố Niệm Chi ngẩng đầu lên thấy Âm Thế Hùng, ánh mắt bất giác nhìn về phía Hoắc Thiệu Hằng.
Hoắc Thiệu Hằng đút hai tay trong túi áo da, hờ hững nói, “Nơi này không có xe đẩy, Đại Hùng tới xách đồ giúp chúng ta.”
Xách đồ… Xách đồ… Xách đồ…
Trong khoảnh khắc đó, Âm Thế Hùng chỉ muốn đổ nước mắt giàn giụa thôi. Anh ta đường đường là một sĩ quan mang hàm Trung tá, vậy mà lại “sa cơ lỡ vận” thành một gã sai vặt đi xách đồ… Nhưng anh ta không thể phản bác, anh ta cũng không thể nói với Cố Niệm Chi rằng, “Niệm Chi, anh tới là để trông chừng em, không để em tiếp tục dây dưa với Hoắc thiếu…” được, đúng không?
Cố Niệm Chi nhìn Âm Thế Hùng bị nói đến á khẩu, cũng buồn cười xòe tay ra nói, “Vậy thì anh Đại Hùng phải thất vọng rồi, không có gì cho anh xách cả. Thứ em muốn mua, người ta còn không chịu bán cho cơ.” Nói xong, cô quay đầu lại liếc vào cửa hàng Hermes một chút, lắc đầu đầy tiếc rẻ.
“Em muốn mua gì thế?” Hoắc Thiệu Hằng nhận thấy Cố Niệm Chi vẫn chỉ xách mấy túi giấy của Chanel, không có của Hermes, “Ở đó không có hàng sao? Hay là tới cửa hàng chính ở Châu Âu mua.”
Cố Niệm Chi nhún vai, có chút không vui, hậm hực nói, “Người ta có nhưng không chịu bán cho mình, đi cửa hàng chính cũng thế thôi.”
“Rốt cuộc là thế nào?”
Âm Thế Hùng biết Cố Niệm Chi không thích tỏ vẻ hờn dỗi, như bây giờ nhất định là có nguyên nhân.
Cố Niệm Chi nhìn về phía cửa hàng Hermes phía sau, “Ây dà, chẳng qua là em chỉ thích cái túi ngôi sao xanh năm nay mới ra của bọn họ thôi, nhưng chỉ còn có một cái, đặt trong tủ trưng bày, nói là có người đặt rồi. Nếu chỉ có vậy thì cũng không sao, em lại hỏi cô ta là có thể đặt trước hay không, đặt cọc tiền cũng được, khi nào có hàng thì báo cho em, kết quả là họ còn không thèm để ý tới em.”
Phân biệt đối xử, khinh bỉ khách hàng tới mức này thì cũng phục luôn rồi!
Hoắc Thiệu Hằng nghe thấy thế, một tay khoác lên vai Cố Niệm Chi ấn xuống một cái, “Túi ngôi sao xanh sao? Để anh đi xem nào.”
Hoắc Thiệu Hằng đi về phía cửa hàng Hermes.
Đôi mắt của nữ nhân viên xinh đẹp vừa rồi còn rất hờ hững với Cố Niệm Chi giờ chợt tỏa sáng, khoan thai bước ra cửa nghênh đón, cất tiếng chào hỏi người đàn ông cao lớn đẹp trai, đeo kính mát kia, “Chào anh, xin hỏi có thể giúp gì cho anh không ạ?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!