“Em yên tâm, anh đã gửi tọa độ vị trí đi rồi.” Nghĩ tới việc lần này Hoắc Thiệu Hằng ra ngoài, Triệu Lương Trạch lại không nhịn được cười.
Anh ta ngẩng đầu nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Cố Niệm Chi, liền ném chiếc Ipad của mình qua: “Trước giờ mỗi lần Hoắc thiếu đi ra ngoài đều rất phô trương thanh thế. Em tự xem đi.” Nói xong anh ta còn làm mặt hề với cô.
Cố Niệm Chi nghi hoặc cầm Ipad, vừa trượt mở máy đã nhìn thấy trang đầu của trang web tin tức CXX nổi tiếng của Mỹ, bên trên dùng phông chữ lớn màu đỏ viết “Breaking News (Tin tức quan trọng)”!
Dưới tiêu đề là hình ảnh được chụp bằng vệ tinh rất sắc nét.
Những con sóng cuồn cuộn trên vùng biển xanh biếc, một chiếc tàu ngầm màu đen hiện lên từ dưới nước, trên thân tàu, một lá cờ đỏ tươi đang tung bay trong gió.
Bức ảnh vệ tinh này có độ phân giải cực cao, Cố Niệm Chi thậm chí còn có thể nhìn thấy được năm ngôi sao trên lá cờ.
Bên dưới bức ảnh viết rất rõ ràng: “Tàu ngầm hạt nhân tối tân của Đế Quốc Hoa Hạ đột nhiên xuất hiện ở đảo Guam, không biết vì mục đích gì?! Bộ Ngoại giao nước ta đã gửi công hàm khẩn cấp cho Đế Quốc Hoa Hạ, nhưng lại vấp phải thái độ quan liêu qua loa của Đế Quốc Hoa Hạ…”
Cố Niệm Chi giật thót tim.
Nhìn thời gian của tin tức kia, thì lại là của sáu ngày trước ư?!
Đảo Guam là thuộc địa của Mỹ, cũng là căn cứ quân sự siêu cấp quan trọng nhất ở Tây Thái Bình Dương của Mỹ.
Để đối phó với Đế Quốc Hoa Hạ, Mỹ đã biến đảo Guam thành một “hàng không mẫu hạm không chìm”. Họ đã chi 126 tỷ đô la Mỹ để chế tạo bến tàu sân bay chạy bằng năng lượng hạt nhân tiên tiến nhất, hệ thống phòng thủ tên lửa nhạy bén nhất và cả trường diễn tập thực chiến quy mô nhất trên đảo Guam.
Nhưng căn cứ quân sự quy mô tiên tiến kia, lại bị tàu ngầm hạt nhân của Đế Quốc Hoa Hạ đi dạo một vòng ngay dưới mũi mà thần không biết quỷ không hay, cuối cùng còn nổi lên trên mặt nước chào hỏi một tiếng nữa.
“Anh Tiểu Trạch, lẽ nào đây là…” Ánh mắt cô sáng lấp lánh nhìn Triệu Lương Trạch, trái tim đập thịch thịch.
Lẽ nào lần này chú Hoắc ngồi tàu ngầm hạt nhân tới đây?!
Triệu Lương Trạch hơi gật đầu, mỉm cười: “Vừa khéo Hoắc thiếu có việc ở khu vực này, nên tiện đường qua đây. Em biết đấy, món đồ chơi kia có muốn cũng không đi nhanh được.”
Tốc độ hoàn toàn không phải ưu thế của tàu ngầm hạt nhân, ưu điểm của nó là những quả tên lửa đạn đạo có thể lần mò tới gần bờ biển bên địch, trực tiếp phát động tấn công. Đây là vũ khí chiến lược quan trọng đảm bảo có thể tiến hành cuộc tấn công lần thứ hai.
Nhóm người Hoắc Thiệu Hằng đã xuất phát từ mấy hôm trước, trong đó còn dành ra hai ngày để đến Caribe chúc mừng sinh nhật Cố Niệm Chi.
…
Vào sáu ngày trước, Hoắc Thiệu Hằng nhìn vào căn cứ quân sự Mỹ trên đảo Guam ở ngay gần đó, cười như không cười hạ lệnh: “… Dù sao cũng đã đến đây rồi, qua chào hỏi một câu đi.”
Sau đó, tàu ngầm hạt nhân treo cờ của Đế Quốc Hoa Hạ cứ vậy từ dưới nước dần dần nổi lên, để lộ ra một bộ phận nhỏ ở vùng biển gần đảo Guam.
Khi binh sĩ canh gác tại căn cứ quân sự Mỹ ở đảo Guam phát hiện ra trên màn hình radar có vật thể khổng lồ xuất hiện, anh ta vội vàng cầm kính lên lau mắt kính vì sợ rằng bản thân đã nhìn nhầm.
Kết quả là, đồng đội của anh ta khẽ vỗ vào vai anh ta, chỉ ra biển ngoài cửa sổ, mặt không cảm xúc nói: “Lau cái gì mà lau, cậu mau nhìn ra bên ngoài đi, nó đã đến cổng luôn rồi mà cậu còn tưởng mình nhìn nhầm sao?”
Không lâu sau, căn cứ quân sự của Mỹ ở đảo Guam vang lên tiếng chuông báo động chói tai.