Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân Full

Cô không hề để ý, cũng không sợ, mà cười hì hì đứng dậy bước nhanh đến bên cạnh anh ta, ngẩng đầu lên ngạc nhiên nói: “Giáo sư Hà, cuối cùng thầy cũng về rồi! Em nhớ thầy muốn chết!”

 

Một bụng tức giận của Hà Chi Sơ bị câu chào hỏi xúc động này của Cố Niệm Chi xua tan thành mây khói.

 

Anh ta đưa tay ra kéo cánh tay cô, gật đầu với mấy người trong văn phòng, rồi quay người đưa cô rời đi.

 

Anh Hoàng biết Hà Chi Sơ tới, liền vội vàng chạy qua, cuối cùng lại thấy trên hành lang trống không.

 

Hà Chi Sơ đã đưa Cố Niệm Chi đi rồi.

 

“Giáo sư Hà, cuối cùng thầy cũng về rồi. Ôi, hai tuần nay đối với em giống như một năm vậy.” Cái miệng nhỏ của Cố Niệm Chi vô cùng ngọt ngào, không hề ngại ngùng thăm hỏi Hà Chi Sơ bằng đủ loại câu nói ấm lòng.

 

Khóe môi Hà Chi Sơ càng lúc càng vểnh lên, khuôn mặt lạnh như băng của anh ta dần tan chảy sạch sẽ.

 

Bọn họ đến văn phòng của Cố Niệm Chi để lấy cái ba lô nhỏ của cô, sau đó anh ta đưa cô lên chiếc xe Rolls Royce, nói với tài xế: “Quay lại trang viên.”

 

Lúc này Cố Niệm Chi mới lo lắng nói: “Giáo sư Hà, thầy vừa mới về ạ?”

 

Hà Chi Sơ gật đầu, “Vừa xuống máy bay xong.” Nói xong anh ta nghiêng đầu quan sát kỹ khuôn mặt xinh đẹp mịn màng của cô, “Mấy ngày này em khá ổn đấy chứ, tôi thấy em còn béo lên nhiều.”

 

“Hả… không phải chứ!” Cố Niệm Chi lấy hai tay che mặt, bắt đầu trở nên căng thẳng, “Chắc lại phải giảm cân rồi, tối về em sẽ không ăn cơm nữa.”

 

Hà Chi Sơ liếc cô một cái, “Trẻ con thì giảm cân cái gì? Cẩn thận không cao lên được đâu.”

 

“Em đủ cao rồi, không cần cao thêm nữa.” Cố Niệm Chi cứng đầu, “Phát triển nữa thì chỉ có phát triển bề ngang thôi.”

 

Ánh mắt Hà Chi Sơ nhìn xuống đôi giày cao gót cô đang đi, “Ồ? Còn biết đi cả giày cao gót rồi à?”

 

Cố Niệm Chi rụt chân lại, hơi xấu hổ, “Để phối hợp với bộ váy này của em mà…”

 

Hà Chi Sơ không nhịn được đưa tay xoa đầu cô, “Nhớ tôi thật không?”

 

“Thật sự rất nhớ mà.” Cố Niệm Chi gật đầu lia lịa, “Thầy không ở đây, trợ giảng Ôn chẳng khác nào núi không hổ, khỉ xưng vương!”

 

Ngay sau đó, cô lại blah blah mách tội của Ôn Thủ Ức.

 

Nghe xong, sắc mặt của Hà Chi Sơ càng lúc càng tối lại, cuối cùng anh ta chậm rãi nói: “Em nhớ tôi chính là vì muốn tôi quay lại để làm chỗ dựa cho em hả?”

 

“Giáo sư Hà thông minh thật đấy, nói một câu là trúng đích luôn!” Cố Niệm Chi vui vẻ khen anh ta, “Thầy mà không về, nửa năm này của em coi như uổng phí rồi, không thể làm được việc gì cả.” Sau đó cô cũng kể một mạch về vấn đề tài khoản của mình.

 

Hà Chi Sơ không nói gì thêm, anh ta tựa vào lưng ghế sau của xe, có chút bất đắc dĩ day day ấn đường.

 

Anh ta đã biết mà, chắc chắn cô nhóc không có lương tâm này không hề nhớ anh ta, chỉ muốn mượn tay anh ta để chỉnh đốn người khác thôi…

 

“Giáo sư Hà? Thầy mệt ạ?” Cố Niệm Chi ngồi không yên, “Hay là thầy cho em về đi. Thầy nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa cho khỏe.”

 

Hà Chi Sơ buông tay ra, khóe môi mím chặt, đôi mắt ướt hoa đào càng lúc càng lạnh lùng, cực kỳ phù hợp với vẻ mặt lạnh lùng của anh ta.

 

Anh ta nhìn cô một lúc, rồi hỏi: “Hai tuần tôi không ở đây em không làm một việc gì à?”

 

“Em đã cố gắng để làm. Em cũng đã tìm ra nguyên nhân mà thầy nói, nhưng về sau quyền hạn tài khoản của em giống như của khách qua đường vậy, không thể làm được việc gì cả.” Cố Niệm Chi nhún vai, “Thầy không tin thì có thể tự kiểm tra xem.”

 

Hà Chi Sơ không nói thêm câu nào, lấy di động ra, gọi một cuộc điện thoại cho Quốc hội.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!