Mạnh Hạo Tuấn siết chặt bức thư ôm lấy lồng ngực mình, anh nằm co ro trên chiếc giường của cô bật khóc. Tiếng khóc đau đớn xé rách tâm can người nghe, hình ảnh người đàn ông nằm cuộn tròn khóc như một đứa trẻ khiến cho Mạnh Hạo Nhiên cũng gục ngã theo.
Cậu tựa vào ngoài cửa, ngồi trên sàn nhà lạnh ngắt đưa tay che lấy miệng mình nấc lên từng tiếng. Cho dù cậu chưa từng gặp cô bé kia, nhưng mà nhìn anh trai đau đớn đến mức đó, cậu lại bất lực không thể giúp được gì, không thể gánh bớt nỗi đau thay anh cậu cũng cảm thấy ngã quỵ.
Một tuần sau sự ra đi của Mù Tha Lin, Mạnh Hạo Tuấn tự mình tìm đến nhà giam, nơi giam giữ kẻ đã cưỡng hiếp cô.
Bên trong căn phòng tăm tối đầy mùi ẩm mốc, kẻ đó bị bịt mắt đưa vào trước mặt anh. Mạnh Hạo Tuấn ngồi trên ghế, trong bóng đêm đôi mắt mang theo tia máu, cả người toát ra hơi thở lạnh lẽo khiến người khác phải rùng mình.
Nếu bọn người Mạnh Hạo Nhiên có ở đây, bọn họ sẽ biết được đây chính là dấu hiệu thức tỉnh của tử thần. Mạnh Hạo Tuấn một vị thần trong giới y học, bàn tay anh đã cứu vô số người, nhưng cũng đã giết qua vô số kẻ. Một bên là thiên sứ cứu rỗi, một bên là tử thần đoạt mạng, một khi tử thần xuất hiện đừng mong kẻ nào sống sót.
Khi kẻ kia được tháo bịt mắt ra xuất hiện trước mắt hắn là một người đàn ông cao lớn, nhưng mà hắn còn chưa kịp nhìn rõ mặt thì trên cổ đã cảm thấy lạnh lẽo.
"Anh... anh là ai... tôi nói cho anh biết anh mà làm gì tôi , tôi sẽ la lên đó bên ngoài có cảnh sát."
Mạnh Hạo Tuấn mặt vẫn không đổi sắt, giọng điệu lạnh tanh mang theo sát ý.
"Mày giết cô ấy thế nào?"
Kẻ giết người có chút hoảng sợ, hắn không biết người đàn ông này là ai, nhưng giọng nói đó tựa như âm thanh đến từ địa ngục, cùng với cặp mắt như ác quỷ nhìn chằm chằm hắn, khiến hắn sợ đến hồn bay phách lạc, dập đầu không ngừng cầu xin.
"Tôi...tôi...tôi xin lỗi, hãy tha thứ cho tôi."
Mạnh Hạo Tuấn cầm lấy cánh tay của kẻ giết người, không một cái chớp mắt cắt xuống ngay động mạch. Anh biết hạ dao chỗ nào khiến hắn nhanh chết nhất, nhưng anh sao có thể để hắn chết dễ dàng như vậy.
Tiếng la thất thanh của hắn vang lên giữa phòng giam, hắn điên cuồng dãy dụa kêu gào. Nhưng cho dù hắn kêu gào đến rách cả dây thanh quản cũng không có một ai đến.
Hắn càng kêu càng tuyệt vọng, máu nơi cổ tay phun trào nhưng dòng suối. Mạnh Hạo Tuấn không nhanh không chậm lấy tay đè lại trên động mạch, máu lập tức ngừng chảy.
"Tao hỏi lần nữa, mày giết cô ấy thế nào?"
Giọng anh không còn kiên nhẫn, kẻ giết người biết bản thân hắn đã động trúng một con ác quỷ, chỉ có thể thành thật kẻ ra toàn bộ.
Đêm đó hắn vừa mới đi đánh bạc về thua không ít tiền, đang bực bội thì lúc đi ngang qua một con hiểm nhỏ, thấy có một cô bé đang kéo vali giống như đi tìm nhà trọ. Hắn nỗi lòng liền lừa cô bé kia chỗ mình có nhà trọ giá rẻ cho thuê. Mà con bé đó rất nhanh liền tin tưởng mà đi theo hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!