Yêu Nghiệt nhìn thấy tất cả, hắng giọng, nói, “...
Đi tìm người thay thế kia trước đã.”
Thi đại học cái gì, nếu như vợ hắn nhớ lại chuyện ở Nhân giới, chỉ sợ cũng muốn đi tham gia thi đại học ấy chứ? Hai tuần, ừ...
đủ gieo hai quả trứng rồi.
Đậu Đậu bất ngờ bị Yêu Nghiệt nhìn chằm chằm bụng dưới, run rẩy hỏi, “Anh… anh nhìn cái gì thế?”
“Hôm qua em nói, muốn sinh hai quả trứng nữa.”
“Hình… hình như em có nói như vậy.”
“Lát nữa xử lý xong những chuyện khó chịu này, theo anh đi sinh trứng đi.”
“Dạ?”
Đậu Đậu đực mặt ra, còn chưa hoàn hồn đã bị Yêu Nghiệt dắt lên phố lớn.
Cô cảm thấy bản thân có chút hoảng hốt, bởi vì nam thần của cô cũng quá trực tiếp rồi đúng không? Cứ ở trước mặt mọi người thảo luận vấn đề sinh trứng với cô như vậy thật sự được à? Nghĩ đến bộ dạng bất động thần sắc không gần nữ sắc trước kia của hắn, cô cũng nghi ngờ hắn là người hai nhân cách.
Nhưng Đậu Đậu chỉ lo oán trách, lại không biết hai nhân cách này của Yêu là do ai ép ra.
Còn không phải là chính cô à? Lúc cô làm Kim Đậu Đậu nếu đa tình một chút, cũng không đến nỗi ép cho hắn thành bộ dạng dây dưa sống chết bệnh thần kinh thế này.
Dĩ nhiên, chuyện này cũng không thể trách cô hết được, muốn trách thì trách Long vương, ai bảo ông ta kéo tơ hồng của cô cho Lạc Lê? Nói tóm lại, hai người bắt đầu đi dạo phố lớn, đi được một lúc, Yêu Nghiệt dừng lại, “Lấy Thiên Vấn ra, chúng ta đến bệnh viện.”
“Ồ.”
Đậu Đậu làm theo, lấy Thiên Vấn ra đưa cho Yêu Nghiệt, rồi đi đến bệnh viện St.
Mary gần đây.
Không nói hai lời, chạy thẳng tới chỗ phụ nữ có thai bên chỗ phòng sinh.
Tứ Bất Tượng nhảy ra khỏi Thiên Vấn, nhìn bụng thai phụ này một cái, ngửi bụng thai phụ kia một cái, sau đó nhận ra cái gì, trực tiếp xuyên tường đi vào phòng sinh.
Thai phụ trong phòng sinh đang rặn một lúc lâu rồi, các bác sĩ vây quanh đầu đầy mồ hôi nhỏ giọng thầm thì, “Ca sinh này đã sắp hai tiếng, nếu còn không sinh được thì phải sinh mổ chứ?”
“Không! Tôi không muốn sinh mổ! Sinh mổ trên bụng sẽ có sẹo!”
Sản phụ vừa nói như vậy, chồng sản phụ bên cạnh vội vàng nói, “Không sao không sao, có sẹo cũng không sao!”
Đậu Đậu khó hiểu cảm thấy giọng hai người này có chút quen tai, Yêu Nghiệt thì đã khẳng định rồi.
Người phụ nữ có thai và người chồng bên cạnh không phải là vợ chồng Sở Ngọc Bình và Cố Thanh Vân sao? Trước khi vợ đến Ma tộc, Sở Ngọc Bình mang thai ba tháng, vợ ở Ma tộc hai ba tháng, ở trên trời bốn năm canh giờ, tính ra, quả thật nên sinh rồi! Tốt, vậy thì vấn đề lại đến, Tứ Bất Tượng dừng ở nơi này, cái thai trong bụng Sở Ngọc Bình không phải là Mạch Quỳnh Lâm chứ? Trời ơi, loại duyên phận này! Không được, đổi mệnh cách! Vợ hắn trọng tình nhất, mặc dù ban đầu sống chung với Sở Ngọc Bình không vui vẻ lắm, nhưng sau đó hai người đều thật lòng đối xử tốt với đối phương.
Nếu như vợ nhớ lại chuyện ở Nhân giới, thấy Sở Ngọc Bình sinh ra Mạch Quỳnh Lâm, không tức đến ngu mới là lạ đấy! Yêu Nghiệt cau mày, vừa định nói đổi, Tứ Bất Tượng bên kia đã lắc đầu, “Không phải người chúng ta muốn tìm, nhưng…”
Chưa dứt lời, đứa bé đã oe oe ra đời, bác sĩ tay chân luống cuống đỡ lấy đứa bé cắt cuống rốn, vừa lau chùi vết bẩn trên người đứa bé vừa bế cho Sở Ngọc Bình nhìn, “Sinh rồi sinh rồi, là một bé trai! Trên ngực còn có cái bớt nữa!”
Y tá lau ngực đứa bé đi, lộ ra hai cái lá cây xanh biếc, sau đó Sở Ngọc Bình liền cười, “Là cái mầm đậu, không bằng đặt tên mụ là Mầm Đậu đi.”