Hỏng bét, hai bản mệnh cách kia đâu? Cái mệnh cách ngọt ngào ấy? Tìm tới tìm lui không tìm được, vợ chồng Tư mệnh đưa mắt nhìn nhau một cái, quả quyết giả vờ như không xảy ra chuyện gì.
Nhất định là thượng cổ Thần long kia không muốn bị ngược cho nên mới trộm mệnh cách, nhất định là thế! Bọn họ thân là Tư mệnh nhỏ bé ở Địa Phủ, vẫn là đừng lo nhiều như vậy sẽ sống tương đối dễ dàng hơn đúng không? Đúng không đúng không? Nhưng mà bọn họ nghĩ như vậy đúng là hiểu lầm lão già điên, sở dĩ người ta trộm mệnh cách đều là vì cháu trai cả.
Đương nhiên, sau đó lúc thực hiện xảy ra chút sai lầm nho nhỏ, hai quyển mệnh cách ngọt ngào đó rơi đến người ông ta và vợ ông ta cũng không phải là ông ta cố ý.
Chuyện vẫn phải nói từ lúc Diêm Quân mang hồn phách đến cửa sinh.
Ông ta là một linh hồn sống mười mấy vạn năm tự tìm cái chết, đối với nhân sinh đã nhìn thông suốt đến nỗi không thể thông suốt hơn được nữa.
Cho nên ông ta rất rõ ràng, nếu như muốn thần không biết quỷ không hay mang hai tàn hồn kia đi đầu thai, vậy tuyệt đối là không có khả năng.
Hơn nữa Đế Tôn mới nhậm chức đó còn hoàn toàn không thể dễ dàng tha thứ cho cháu trai của ông ta.
Ông ta suy nghĩ một chút, quả quyết nhân lúc Diêm Quân đưa bọn họ lên cầu Nại Hà, lúc tàn hồn trong tay áo không còn chỗ nào để trốn kéo vợ chạy điên cuồng đã xông tới bên cửa đạo người giơ tay lên ném hết mệnh cách và tàn hồn vào.
Hành động trước để đạt được mục đích, cháu trai ông ta và người thay thế giống Mạch Phi như đúc do ông ta tạo ra cùng nhau vào luân hồi rồi, cho dù Đế Tôn có muốn ngăn cản cũng đã muộn.
Xem mạng người như cỏ rác cũng không đến nỗi đi giết trẻ con đúng không? Huống hồ, không phải ông ta vì bảo vệ Hoa Tú Khu sao? Ông ta còn tạo ra một người thay thế nữa! Cháu trai ông ta bị thất tinh chu hồn trận làm hại, chỉ còn lại chút tàn hồn như vậy, cho dù không đần độn cũng tuyệt đối không nhận ra thật giả.
Nó sẽ chỉ theo bản năng, gần gũi với người thay thế đó mà thôi.
Đúng, không sai, người thay thế đó là dùng hơi thở của Đậu Đậu tạo ra.
Cho nên, trước đó lúc ở Thánh nữ các, không phải ông ta không muốn sử dụng động cây thời gian giúp Hoa Tú Khu nữa, thật ra là… Ông ta có suy nghĩ vào lại luân hồi, nhất định phải giao tính mạng lên tay đối phương, ông ta thì không sao, nhưng ông ta không thể đưa Hoa Tú ra đánh cược được.
Cho nên từ đầu ông ta đã chuẩn bị tình quả thật rồi, chỉ có điều muốn ôm một chút may mắn nên đã dùng Nhiễu Lan Đằng của Hoa Tú Khu.
Đáng tiếc, Ly Cửu Ca cảnh giác, không chịu dùng tình quả ông ta chuẩn bị, vì vậy ông ta cũng chỉ có thể nhân lúc Ly Cửu Ca không chú ý, trộm một luồng hơi thở của tiểu Ma quân kia.
Cho nên ông ta dùng máu nuôi Nhiễu Lan Đằng của tiểu Ma quân, lúc thu tay lại, cũng không dấu vết thu lấy hơi thở của Đậu Đậu, giấu vào trong tay áo tạo ra hình người giống cô như đúc, để cùng tàn hồn của Hoa Tú Khu...
Chuyện đã đến nước này, những người ngoài hai người trong cuộc ra cũng ý thức được điểm này, nhưng bọn họ nói gì cũng đã muộn rồi.
Tàn hồn của Hoa Tú Khu đã cùng hình nộm nhỏ giống Đậu Đậu như đúc đi đầu thai.
Bất ngờ đến quá nhanh, nhanh đến nỗi cô và Yêu Nghiệt căn bản không kịp ngăn cản.
Đợi lúc bọn họ chạy đến thì chỉ có lão già điên và người vợ mặt vô tội của ông ta nhìn chằm chằm bọn họ ý bảo ngươi có thể làm gì được ta.
Diêm Quân cũng có chút hoảng, anh ta chạy như bay qua hỏi, “Chuyện gì thế hả? Cô hồn dã quỷ ở đâu đến thế?”
Nói xong liền bị lão già điên lườm cho một cái, chỉ có thể yếu ớt im miệng không lên tiếng nữa.
“Tiền bối làm như vậy có hơi quá đáng đấy.”
Yêu Nghiệt tức giận trán giật không ngừng, nhưng lão già điên lại là một bộ lợn chết không sợ nước sôi, “Nhóc con, ta làm như vậy đều là vì tốt cho ngươi!”
Vừa nói ra một câu thì hoàn toàn là đổ thêm dầu vào lửa!