Đến nước này, Đậu Đậu dừng bước lại, “Các ngươi, đều cho là như vậy à?”
“Đúng! Chúng thần đều cho là như vậy!”
Thế thì chuyện tiếp theo dễ xử rồi, Đại Vu Sư phân công nhiệm vụ, người chuẩn bị tang lễ thì chuẩn bị tang lễ, người chuẩn bị đại lễ đăng cơ thì chuẩn bị đại lễ đăng cơ.
Còn những phi tử hoặc đau lòng hoặc hóng chuyện hoặc vừa đau lòng vừa hóng chuyện, dưới sự ngầm đồng ý của Đậu Đậu, tiếp tục sống ở Ma cung.
Dẫu sao, tạm thời cũng không tiện đuổi tất cả ra ngoài.
Cô là lấy thân phận Ma hậu đăng cơ, đuổi hết quả phụ trẻ mồ côi của Ma quân ra ngoài không khỏi sẽ bị oán trách.
Dù sao Ma cung cũng rất lớn, nuôi mấy ma nữ cũng không phải chuyện to tát gì.
Tóm lại những chuyện này giao cho Đại Vu Sư làm là được rồi, cô phải đi về xem xem thân xác kia của Ma quân làm thế nào.
Bởi vì cho dù hồn phách của Ma quân bị thất tinh chu hồn trận giết chết.
Nếu thân xác vẫn còn, trải qua nghìn năm vạn năm hoặc là lâu hơn, rồi sẽ có một ngày vẫn ngưng tụ lại được.
Vì vậy nhất định phải hủy thân xác kia.
Chuyện Đậu Đậu có thể nghĩ tới, Yêu Nghiệt đương nhiên đã sớm nghĩ tới rồi.
Ma quân đã chết, toàn bộ Ma tộc không còn ai có thể nhìn thấu thuật che mắt của hắn nữa, cho nên thân xác kia đã sớm bị hắn đổi thành cái chăn.
Còn thân xác thật sự đã bị một ngọn đuốc thiêu rụi.
Cho nên Đậu Đậu lén lén lút lút đi tới vừa muốn động vào xác Ma quân, đã bị một đôi tay dịu dàng như ngọc ngăn lại, “Anh đã đốt rồi.”
“Đã đốt rồi?”
Đậu Đậu nhìn về phía Yêu Nghiệt, “Lúc nào?”
“Trước khi đám phi tử kia khóc lóc, lúc em đang ngủ.”
“Ồ, cám ơn ngươi.
Lần này nếu như không có ngươi thì chắc chắn sẽ không dễ dàng như vậy.”
Mặc dù hắn không nói nhưng cô cũng biết cô không hề hút lấy công lực của Ma quân, cho nên Đại Vu Sư và Bích Diểu sẽ không đối phó được với Ma quân.
Vì vậy, nhất định là hắn đã ra tay.
Có thể ung dung thản nhiên giết Ma quân, hắn ở Thiên đình… “Ngươi ở Thiên đình không chỉ đơn giản là thiên sứ đúng không?”
“...
Em cảm thấy thế nào?”
“Ta cảm thấy chắc chắn không phải.”
“Ừ, vậy coi như anh không phải đi.”
Yêu Nghiệt nói như vậy, tiện tay kéo cô đi ra ngoài, “Chúng ta đổi chỗ khác nói chuyện.”
Đậu Đậu bỗng dưng bị ôm eo thì hơi ngớ ra, nghĩ tới cô đã dặn đám đại thần chôn cất Ma quân nên cũng đã hiểu ra.
Một lát nữa đám đại thần kia sẽ tới, chỗ này quả thật không phải là nơi nói chuyện...
“Em sắp kế nhiệm ngôi vị Ma quân rồi, có cách nghĩ gì đối với hậu cung?”
Yêu Nghiệt dẫn Đậu Đậu đi, hiếm thấy tìm một nơi có núi có nước, ngồi ở đình nghỉ chân, hỏi ra trọng điểm.
Mặc dù không cần thiết phải hỏi, nhưng hắn muốn biết có phải cô muốn mở rộng hậu cung không.
Đậu Đậu không biết tâm tư nhỏ của Yêu Nghiệt, ngáp một cái cầm bánh quy ăn, sau đó nói, “Tùy tiện nạp… À, không phải ngươi đã để ta kí cái thiên quy thiên điều gì mà chế độ một vợ một chồng à? Cái giới luật đó chỉ quản được ma bên dưới chứ không quản được Ma quân đúng không?”
Đậu Đậu vốn muốn nói tùy tiện thu nhận mấy người, nhưng nghĩ đến khế ước mình đã ký thì lập tức sửa lại.
“Đương nhiên không phải.”
Đương nhiên bao gồm cả cô rồi! Nếu như không phải sợ cô thu nhận một đống hậu cung thì hắn có đến mức phải vội vội vàng vàng lừa cô ký đá nhân duyên còn chém gió nói là giới luật cái quỷ gì chứ! Đậu Đậu nghe thấy liền hối hận, “Bao gồm cả ta?”
Vậy cô ký cái này làm gì chứ? Thứ tổn hại không phải đều là lợi ích của mình ư? Không đúng không đúng, chế độ một vợ một chồng chỉ quản được hôn nhân đại sự, anh tình tôi nguyện rồi trèo tường chơi tình một đêm gì đó, cũng không mâu thuẫn đúng không? Nhân giới thực hành chế độ một vợ một chồng nhiều năm như vậy, không phải cũng không quản được những tên nam nữ xấu xa trèo tường ăn vụng sao?