Lúc ý thức dần dần mơ hồ, xung quanh rối loạn lên, hắn ta không đủ sức chống đỡ ngất xỉu ngã xuống đất, lúc mi mắt nhập nhèm, lại cảm thấy giống như nhìn thấy Đại Vu Sư.
Không chỉ là Đại Vu Sư, còn có một người đàn ông phong hoa tuyệt đại khác...
Hắn bình thản phất tay áo lên, chậm rãi nhấc tay Mạch Phi ra khỏi người hắn ta, “Lập tức đưa Bích Long về Phi Long Uyển, trước khi trời sáng, ta muốn ông ta hồn phi phách tán!”
Sau đó hình như Đại Vu Sư nói vâng, trước mắt hắn ta tối sầm lại, thành công ngủ mê man.
Hắn ta cảm thấy, tất cả đều là ảo giác của hắn ta.
Là một giấc mơ, một giấc mơ quỷ dị, lại khiến cho người ta khiếp sợ.
Tỉnh mộng, hắn ta vẫn là Nhị hoàng tử Hoa Tú Chiêu Nhiên của Ma tộc, hắn ta không lỡ tay giết Ma quân, cũng không ngấp nghé Nhiễu Lan Đằng chín lá, càng không bị hút lấy gần như toàn bộ công lực, gần như trở thành một phế nhân...
Hoa Tú Chiêu Nhiên tỉnh lại giữa một mảnh huyên náo, hắn ta vẫn đang ở điện Càn Khôn, vẫn là tư thế ngủ mê man trước đó.
Trên tay hắn ta vẫn dính máu, nhưng phụ quân hắn ta đã chỉ còn lại một bộ thân xác.
Thục phi nằm bò ở bên cạnh Ma quân khóc nỉ non, Hiền phi mẫu thân hắn ta lại kéo tay hắn ta, sắc mặt tái xanh.
Hắn ta đoán mẫu thân hắn ta đại khái không phải là bởi vì hắn ta giết Ma quân mà sắc mặt tái xanh, mẫu thân hắn ta là cái đức hạnh gì, hắn ta rõ nhất.
Sống uổng phí ở Ma cung nhiều năm như vậy, thật ra bà ta đã sớm mong Ma quân chết đi rồi! Bây giờ bà ta bày ra sắc mặt xanh mét như vậy, đại khái là đang suy nghĩ, làm sao mới vặn vẹo được sự thật...
“Quân thượng! Quân thượng người làm sao có thể đi như vậy được? Người đi như vậy, để lại thần thiếp phải làm thế nào đây? Hu hu hu...”
Thục phi khóc lóc cảm động thiên địa, nước mắt trên mặt lời trong miệng không giả dối một chút nào.
Cô ta chỉ muốn hại Hoa Tú Chiêu Nhiên và Mạch Phi, chưa từng nghĩ Ma quân sẽ chết! Ông ta chết rồi, cô ta nuôi mấy đứa con trai con gái không ra hồn, từ nay về sau dựa vào ai đây? Vì vậy Thục phi khóc lóc rũ rượi, khóc xong rồi khóc đủ rồi, cuối cùng dặn dò sứ giả truyền tin bên cạnh, “Đại hôn của Quân thượng gặp bất trắc như vậy, nhất định là khắc tinh quấy phá! Đi mời Đại Vu Sư! Nhanh lên!”
“Ngươi nói ai là khắc tinh?”
Giọng Hiền phi lạnh thấu xương, ánh mắt nhìn Thục phi, hận không thể lột da cô ta ra.
Một phòng phi tử đang quỳ, tất cả đều vừa nhỏ giọng khóc, vừa vểnh tai nghe động tĩnh.
Quá nửa đêm, điện Càn Khôn đột nhiên xảy ra chuyện, bọn họ vốn nghĩ không có chuyện của bọn họ, cho dù xảy ra chuyện, còn có thể ảnh hưởng đến Ma quân à? Ai ngờ Thục phi dùng tình động tâm dùng lý động não, không màng mình vẫn còn đang ở cữ, tóm từng người bọn họ nhất định bắt bọn họ qua quan tâm Ma quân.
Được, quan tâm thì quan tâm, bọn họ theo dòng người đi tới nơi này, trong lòng nghĩ cùng lắm cũng chỉ là xem náo nhiệt của Hiền phi thôi.
Ma quân thế mà lại không còn nữa rồi! Ma sống vạn năm có thừa, trong một đêm đã mất! Trong điện, Ma quân mất rồi, ngay cả hồn phách cũng không thấy nữa, con trai ưu tú nhất của ông ta ngủ mê man ở trước giường, đôi tay dính đầy máu tươi, trên người Ma quân vẫn cắm thanh kiếm do chính ông ta ban cho con trai ông ta.
Ma nữ khiến cho Quân thượng kiệu lớn tám người khiêng hồng trang mười dặm cưới về lại không thấy đâu nữa.
Trong chốc lát, trong lòng bọn họ đã có đủ loại suy đoán.
Hoa Tú Chiêu Nhiên giết Ma quân? Mạch Phi giết Ma quân giá họa cho Hoa Tú Chiêu Nhiên? Hoa Tú Chiêu Nhiên cùng Mạch Phi tư tình với nhau, Ma quân không cam lòng bị con trai cắm sừng nên đánh nhau với con trai rồi bị hai người liên thủ giết chết? Bất luận loại nào cũng đều có một hai phần quan hệ với Đậu Đậu! Nhưng bây giờ Đậu Đậu đang ngủ ở gian trong, cô hút gần như toàn bộ công lực của Hoa Tú Chiêu Nhiên, đã ăn no đến nỗi đau đầu.