Yêu Nghiệt không trả lời cô, chỉ móc một tấm đá bình thường không có gì lạ từ trong ngực ra, nói, “Đến lúc đó cô sẽ biết, cô ấn dấu tay trước đi.”
“Này, đợi đã, ngộ nhỡ không thành công thì sao? Đừng tưởng là ta mới vừa trở lại thì không biết gì cả, Thần tộc các người chính là dùng đá để giao kèo. Ta lại không hiểu thần ngữ, ai biết ngươi viết cái gì ở trên này.”
Yêu Nghiệt chột dạ, nhưng ngoài mặt vẫn thản nhiên như thường, “Chỉ là giao kèo hữu hảo vạn năm của Thiên giới và Ma giới thôi, nếu cô không thể đoạt vị, đương nhiên không tính rồi.”
“Thật không?”
“Ừ.”
“Vậy tại sao ngươi lại có cái này?”
“... Tôi là sứ giả của Đế Tôn mới nhậm chức ở Thiên giới, đương nhiên tôi có cái này rồi.”
“À.” Đậu Đậu bừng tỉnh hiểu ra, “Hóa ra ngươi chính là thiên sứ trong truyền thuyết hả... chẳng trách.”
Chẳng trách hắn có thể biết nhiều như vậy, hóa ra người giúp cô soán vị là đại quản gia của sáu giới.
Có điều, lòng hại người không thể có, lòng phòng người không thể không có, cô vẫn phải biết trên tấm đá kia viết cái gì.
Nghĩ đến đây, Đậu Đậu hắng giọng, “Đọc đi!”
Khóe miệng Yêu Nghiệt giật giật, nhìn chằm chằm chữ trên tấm đá bắt đầu chém gió, “Bản tôn sắp kế vị, đọc thiên quy giới luật đều có chỗ không hợp tình lý. Vì vậy sửa đổi như sau. Thứ nhất, từ nay trở đi, chúng sinh bình đẳng, người trong sáu giới có thể lấy nhau. Thứ hai, hai giới Thiên - Ma thực hiện chế độ một vợ một chồng, nam không thể tam thê tứ thiếp, nữ không thể tam phu tứ thị. Thứ ba…”
“Được rồi được rồi, ta tin ngươi rồi!”
Đậu Đậu thấy kiệu có khuynh hướng dừng lại, vội vàng xua tay ngăn Yêu Nghiệt, cô buông khăn đội đầu xuống, thuận tiện ấn tay lên trên tấm đá.
Cô cảm thấy vị Tôn thần sau lưng không cần phải lừa cô, hơn nữa nghe hắn nói rõ ràng mạch lạc không nhanh không chậm như vậy, nếu như không phải là trong lòng đã có dự tính đọc văn thư trên tấm đá, cho dù thế nào cũng không thể bịa ra ngay tại chỗ tốt như vậy được đúng không?
Nhưng mà lần này Đậu Đậu đoán sai rồi, luận về chém gió, cô còn kém xa Yêu Nghiệt.
Có điều có một điểm cô nói không sai, Yêu Nghiệt nói những thứ này, đúng là đã có dự tính trong lòng.
Cuốn “Luận về tầm quan trọng của việc hài hòa bình đẳng chúng sinh sáu giới” của Lăng Đầu Thanh trước kia, chính là nói vài điểm này.
Không chỉ như vậy, cái tên Lăng Đầu Thanh đó còn muốn hắn kế hoạch hóa gia đình ở sáu giới, để cho những thần thần tiên tiên ma ma quỷ quỷ kia đều đẻ ít chút, trước khi đẻ còn phải xin chỉ tiêu bên trên nữa.
Trước kia hắn luôn cảm thấy Lăng Đầu Thanh ngu xuẩn, cả ngày nghĩ những thứ vô bổ này, thật sự đến lúc mình làm Đế Tôn, thực hành theo như vậy, cũng không hẳn là không thể.
Quy củ đều là người thắng định ra, sách sử cũng đều là người thắng viết. Bây giờ hắn lấy lại long cốt rồi có quyền không kiêng kỵ gì nữa, thật sự dựa theo mấy cái quy quy củ củ nhìn như không thể thực hiện được này thì có thể thế nào chứ?
Có điều hắn lượn một vòng ở Thiên giới, không có thời gian đi chuẩn bị những chuyện rườm rà này, chỉ kịp cầm miếng đá nhân duyên, viết lời thề trọn đời trọn kiếp lên.
Yêu Nghiệt thu đá nhân duyên lại, trịnh trọng phủ bàn tay lên dấu tay nhỏ hơn tay hắn của Đậu Đậu, khẽ cong môi, cất vào trong tay áo.
Đậu Đậu phủ lại khăn đội đầu mắt nhìn về phía trước, không phát hiện ra viên đá mà cô mới ấn dấu tay lên trong nháy mắt đã dâng lên một vòng ánh sáng êm dịu, bạc tím đan xen nhau, dưới nét chữ màu bạc, từng dòng lại từng dòng chữ nhỏ màu tím hiện ra ngay ngắn, chính là ma ngữ…
Đáng tiếc, cô không phát hiện ra, cô chỉ nghiêm túc nhìn chằm chằm mành kiệu, thầm nghĩ buổi tối nhất định phải thành công.
Sau đó thật sự đến trong cung rồi, Đậu Đậu được ma ma trong cung đỡ xuống kiệu, chuyện sắp đối mặt hiển nhiên là nghi thức bái hôn rườm rà lại còn phức tạp.