Vì thế Duyệt Nhi liền tin lời của Tiểu Ngọc, đã để mất Đậu Đậu còn không đi nói cho Mạch tướng quân biết, ngược lại vì sợ hãi sẽ bị trục xuất khỏi phủ mà xoay quanh tìm người.
Tìm hai vòng, lúc này mới ý thức được Tiểu Ngọc có chút không thích hợp. Bình thường Tiểu Ngọc nói chuyện đều khúm núm mà. Tại sao vừa rồi lại rõ ràng rành mạch khí thế bức người như vậy! Chẳng lẽ bà và Nhị tiểu thư giấu mưu đồ bí mật gì?
Ừ... nhất định là vậy!
Nhị tiểu thư đi đâu mất, bà ta không những không nóng ruột, còn ở chỗ này ngăn cô ta không cho cô ta đi báo với Mạch tướng quân, không phải có mờ ám thì là gì?
Nhất định là Nhị tiểu thư trộm đi đâu không thể để Mạch tướng quân biết, Tiểu Ngọc lừa dối cô ta để cô ta đi qua đi lại tìm người.
Duyệt Nhi cơ trí nhìn thấu “tất cả”, quyết tâm, lập tức nói với Tiểu Ngọc chia nhau ra tìm.
Tiểu Ngọc không nghi ngờ cô ta, nói chia nhau tìm liền chia nhau tìm, dù sao Duyệt Nhi cũng là người của phu nhân, khẳng định không thể đứng về phía Mạch Phi đúng không?
Nhưng Tiểu Ngọc nói vậy là sai rồi, Duyệt Nhi là người của phu nhân Hoa Dung, nhưng chỉ số thông minh không đủ dùng.
Bà ta căn bản không hề nói cho Duyệt Nhi thân phận của bà ta, hơn nữa lúc này Duyệt Nhi chỉ nghĩ đến chuyện bà ta và Đậu Đậu có mưu đồ gì đó, ước gì mau chóng nói cho Mạch tướng quân kia kìa!
Duyệt Nhi liền nói chuyện này cho Mạch tướng quân. Lúc ấy Mạch tướng quân đang nói chuyện biểu thị trung tâm với Ma quân, vừa nghe Duyệt Nhi nói vậy, lập tức nóng nảy, “Cái gì? Không thấy từ lúc nào? Đã đi tìm chưa?”