Nhưng bây giờ, y lại ở trước mặt Kim Đậu Đậu xưng ta, chẳng lẽ y đã chấp nhận Kim Đậu Đậu rồi?
Sở Từ cảm thấy không cam lòng, thấy Đậu Đậu mở cửa cho Đại Vu Sư vào, cậu ta không dừng bước, đi theo Đại Vu Sư vào trong, “Nếu Đại Vu Sư mang theo cơm, anh cũng đến cọ một chút.”
“Cái gì?”
Đậu Đậu không nhịn được liền nói tục, “Cậu tới cọ? Mẹ nó cậu có biết vai vế không? Cút đi, đừng để tôi nói lần thứ hai!”
Trong lòng Sở Từ biết bây giờ không thể trêu chọc cô, phẫn nộ sờ mũi, cuối cùng vẫn đi ra ngoài. Cậu ta không rõ rốt cuộc mình làm sai chỗ nào, rõ ràng con Xà yêu kia cũng không biết xấu hổ da mặt dày như vậy mà! Vì sao hắn lấy lòng cô cô liền nhận, đổi thành cậu ta lại không được? Cậu ta có gì không bằng Ly Cửu Ca?
Sở Từ nghĩ không ra, cậu ta có nghĩ thế nào cũng không ra được. Bởi vì tình yêu đều không công bằng, chỉ có yêu và không yêu. Cậu ta không phải người kia nên dù cậu ta có bắt chước thế nào, kết quả có được cũng đều không giống nhau.
Sở Từ đi rồi, Đại Vu Sư xoay người kéo cái bàn, xong đặt hộp cơm lên, tất cả đều là đồ ăn Đậu Đậu thích.
Mấy ngày nay y một mực nấu ăn, một mực cho Đậu Đậu ăn, một mực nghiên cứu khẩu vị của Đậu Đậu. Y xác định những đồ ăn này đều là thứ Đậu Đậu thích. Cô không đặc biệt thích ăn món nào, nhưng thức ăn chế biến phải cẩn thận một chút, đồ gia vị phối hợp phải bình thường, không thể giống như đầu bếp Ma tộc, nấu chín có thể ăn là xong việc. Ma giới bế quan tỏa cảng nhiều năm, đã sớm không biết bên ngoài phát triển như thế nào. Nếu không phải y ỷ vào chức vị Vu Sư vẫn quan sát Nhân tộc, có lẽ bây giờ sẽ không có cách nào làm ra đồ ăn như vậy.
“Mẹ ơi, ngon!”
Viên Viên ăn vụng một miếng sườn, ngay cả một chút dính nước trên tay mập cũng không tha.