Đậu Đậu vẫn không biết tiểu nha hoàn này là tai mắt của phu nhân Hoa Dung, vì vậy cô cũng không làm khó người ta quá nửa đêm đi đun nước nữa, bèn bế hai đứa bé đi ngủ. Tiểu nha hoàn đã nói rồi, ngày mai gặp Đại Vu Sư xong, sau đó trở lại muốn tắm lúc nào thì tắm.
Khụ, đợi đã, gặp Đại Vu Sư là vì đi loại bỏ linh lực, cô là một đạo sĩ bắt yêu thuần chủng, không có linh lực thì sao được?
Đậu Đậu ngồi bật dậy, nghịch điện thoại một lúc lâu, tìm ra số điện thoại của lão già mất nết.
Gọi thử xem, ngộ nhỡ có thể gọi được thì sao?
Giọng nữ máy móc lạnh như băng truyền tới từ trong ống nghe, “Số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được.”
Đậu Đậu, “…”
Cô ném điện thoại đi, ném xong chưa bao lâu, sợ rơi hỏng mất, lại vội vàng chân trần nhảy xuống giường nhặt. Biển Biển nhìn mà không ngừng lắc đầu, cảm thấy chỉ số thông minh của mẹ ngốc nhà nó hình như lại offline rồi.
Đợi đã, lần trước chỉ số thông minh của mẹ ngốc offline…
Không phải là cô lại mang thai rồi chứ?
Biển Biển liền ngồi dậy, đợi Đậu Đậu đá giầy lên giường, lập tức giơ cái tay nhỏ sờ bụng cô. Đậu Đậu đần mặt ra, một lúc lâu, cô run giọng, “Nhóc con, không phải con sẽ nói với mẹ là mẹ con lại mang thai rồi chứ?”
Cô đã bắt mạch cho mình rồi, không có!
Biển Biển không lên tiếng, yên lặng thu tay lại, làm tổ trong chăn, không nói gì.
Không có, thật sự không có!
Tại sao chỉ số thông minh của mẹ ngốc nhà nó lại offline chứ?