Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xà Đại Nhân (full) - Long Duy (Truyện tác giả: Giang Hà)

Mặc Dạ ở trong mơ bảo vệ tôi mười tám năm, trong nửa năm này, trải qua nhiều chuyện, cho dù là lần đầu thành hôn trong hồ Âm Dương, Mặc Dạ cũng không nói mấy lời thoả hiệp bao giờ. 

Lúc này lại đột nhiên nói ta sẽ thoả hiệp, thế này là tương đương với thổ lộ sao? Nhưng trong tình huống này, tôi và hắn cũng không đến nỗi đao qua kiểm lại, người chết ta sống. Nhưng tốt xấu gì cũng phải ầm ĩ với nhau vài câu chứ? Đột nhiên hắn nói một câu như vậy, không khỏi khiến tim tôi mềm nhũn, vừa chua vừa chát lại vừa chột dạ. 

Trầm mắt nhìn Mặc Dạ, sau khi hắn nói câu ta sẽ thoả hiệp' xong, dường như hơi ngại ngùng, hai mắt khẽ lóe lên, ôm lấy ta, kéo lấy Hà Ca mau chóng chạy đi. 

Có Mặc Dạ tham gia, không còn bị những người khác ngăn cản nửa đường nữa. 

Chỉ là tôi vốn cho rằng Vấn Thiên Tông sẽ rất xa, nhưng không ngờ, hiện thực còn xa hơn trong tưởng tượng của tôi... 

Dựa vào tốc độ của Mặc Dạ, bình thường trở về động phủ của hắn cũng chỉ mất mấy hơi. Nhưng khi chúng tôi đến Vấn Thiên Tông, sắc trời đã sáng rõ. 

Mặc Dạ cũng không đưa chúng tôi lên núi, mà đặt ngay dưới chân núi, đưa mắt nhìn tôi: “Thật ra cho dù để Long Duy mang A Bảo đi, ta cũng có cách giữ được tính mạng của nó. Ta...” 

“Tôi biết” Tôi ôm A Bảo, nhìn cổ Mặc Dạ: “Anh mau trở về đi thôi” Mặc Dạ vẫn luôn rất đau đớn, bởi vì cố nén đau đớn, đôi mắt vẫn luôn co rút lại. Thấy tôi nhìn cổ hắn, hắn trở tay sờ lên cổ áo: “Em nói không sai, đau đớn nhiều, đã thành thói quen rồi” 

“Nhưng mà ta cũng nên trở về rồi, Dung Thiên xuất hiện, tuy rằng mễ bà Tần dùng Thăng Long quan trấn áp rồi, nhưng sức sống trong trận thay đổi lớn, e rằng sẽ sinh ra hỗn loạn” Mặc Dạ nói đến đây, lo lắng nhìn tôi. 

“Bà bà.” A Bảo nghe thấy cái tên mễ bà Tần, đảo mắt xung quanh tìm mễ bà Tần. 

Tôi bế nó, gật đầu với Mặc Dạ: “Biết rồi, anh mau trở về đi” Mặc Dạ ở lại càng lâu thì sẽ càng đau đớn, lúc này tôi còn có thể nhìn thấy hơi lạnh của Thấu Cốt Tinh Đinh từ miệng vết thương ở cổ tỏa ra. 

“Được” Mặc Dạ nheo mắt cười nhẹ, cúi đầu hôn lên môi tôi: “Ta chờ em trở về” 

Vừa hôn xuống lập tức rời xa, ánh mắt hắn lại nhìn vào ấn đường của tôi, sau khi nhẹ nhàng hôn một cái lên ấn đường, lúc này mới lùi lại một bước, lập tức biến mất. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!