Sở Trần cúp điện thoại, nói với Tống Nhan, “Bà xã à, anh có
chuyện phải đi ra ngoài, em không can lo lắng.”
Nhìn thấy bộ dáng Sờ Trần vội vàng bươc ra ngoài, Tống Nhan rơi vào giây phút mơ hồ.
Chẳng qua, cô cũng không suy nghĩ nhiều về điều đó, bây giờ cô đã đặt toàn bộ sự tập trung vào Dược phẩm Bắc Trần.
Sờ Trần bước ra khỏi cửa Tống Gia, lập tức nhận ra có điều khác lạ, mấy người một mực giám sáttại Tống Gia, giờ đều biến mất.
Ngay sau đó, Sở Trần đến nhà cua Dương Tiểu cẩn,Kiều Thương Sinhđã sớm đợi.
“Sau khi tôi đến đây, tỏi lập tức nhìn xung quanh, cũng không thấy ai giám sát ngôi nhà này.”
Kiều Thương Sinh nói, “Vừa rồi tôi đã vào trong nhà xem qua,cán nhà trống không, không một bóng người.”
Sở Trần không suy nghĩ nhiều về nó, hắn tiến vào trong nhà, đến phòng cùa Dương Tiểu cẩn, huyễn trận thôi miên trong phòng vẫn còn đó, nhưng Dương Tiểu Cẩn đã biến mất.
“Chẳng lẽ hôm qua ta vừa nhìn thấy Dương Tiểu cẩn, bọn họ liền chuyển chỗ ờ?”
Vẻ mặt Sở Trần trầm xuống, mức độ cẩn thận của đối phựơng đã vượt quá dự liệu của hắn.
“Dùng Huyễn Thần cổ tà ác khống chế một cô gái vô tội, nếu tin tức được xác nhận, truyền ra ngoài, Vu Thần Môn nhất định sẽ lọt vào sự vây quét của giởí võ
I giả, cho nên, bọn họ mới cẩn I thận như vậy, thà rằng chuyển đi I cũng không để Sở Thúc có cơ hội phát hiện ra.”
Kiều Thương Sinh nói,“Chẳng qua, mới có thời gian nửa ngày, bọn họ có thể chưa rời khỏi Thiền Thành.”
“Điều tra kỹ lưỡng!”
Sở Trần lấy điện thoại di động ra, nhưng lập tức gặp khó khăn.
Cú điện thoại này, hắn không biết gọi cho ai.
Gọi cảnh sát?
Nhưng vô duyên vô cớ, báo cảnh sátnói một cô gái đã bị Huyên Thần Cổ khống chế rồi mang đi, đến lúc đó có khả năng sẽ có một chiếc ô tô từ bệnh viện tâm thần
xuất hiện.
Những người mà Sở Trần biết ờ Thiền Thành là đám người Tôn Gia và những gia tộc khác cùng nhauvây quét Hoàng Gia thời gian trước, nhưng những người này có năng lượng trong giới kinh doanh thì còn được, về tìm người có vẻ như bọn họ sẽ không giúp được gì.
Sau một hồi suy nghĩ, Sở Trần chỉ có thể gọi Tổng Thu, “Tiểu Thu, cậu kêu toàn bộ đệ tử của quyền quán mau đi ra ngoài, tìm một người phụ nữ mặc Hán phục che mặt.”
Sở Trần chỉ có thể đem trang phục Dương Tiểu cẩn mặc ngày hôm qua miêu tả một lần, “Trọng điểm là che mặt, nếu như không có che mặt, trên mặt có mấy đạo vết sẹo rõ ràng.”
Tống Thu đang ngồi trên mai hoa thung đột nhiên nhận được cuộc gọi của Sở Trần, co chút bối roi.
Sau khi Sở Trần nói lại lần nữa, Tống Thu cũng không hỏi thêm câu nào, lập tức vỗ ngực, “Anh rể, anh yên tâm, hiện tại Tinh Anh quyền quán có gần hai ngàn người, miễn là người mà anh rể đang tìm vẫn còn ờ Thiền Thành, chúng ta nhất định sẽ tìm ra cô
X JJ
ấy.
Sau khi cúp điện thoại, Hoàng Phủ Hòa Ngọc nhìn Tống Thu với vẻ mặt khó hiểu.
Tống Thuđem lời củaSỞ Trần thuật lại cho Hoàng Phủ Hòa Ngọc, rồi vội vã rời khỏi Tống Gia.
“Đối phương có lẽ cũng đã rời khỏi Thiền Thành.”
Sở Trần cau mày, hắn yêu cầu Tống Thu phái đệ tử Tinh Anh qụyền quánra ngoài, có thể sẽ rút dây động rừng, nhưng không có cách nào, hắn muốn âm thầm đi tìm, biển người mênh mông, thực sự quá khó.
Trầm ngâm một hồi, Sờ Trần lại gọi điện thoại.
“Tiêu tiểu thư, cô đang ở đâu?”
Sở Trần hỏi.
Tại sân bay Bạch Vân, Tiêu Lãng đeo kính râm, “Tôi vừa chuẩn bị đi qua kiểm tra an ninh rồi tiếnvào thành phố Hạ Thành.”
“Dương Tiểu cẩnmất tích rồi.”
Sở Trần không hề giấu giếm.
“Cái gì?
»
I Tiêu Lãng sẳc mặt tái nhợt.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!